Sau đó Tân Trạm nói ra ý muốn của mình.
“Long Huyết Thánh Linh đan, tôi có thể mua được”
Du Túc nghe xong cũng gật đầu đồng ý.
“Nhưng một viên đan dược, sợ là không nghiên cứu ra được gì.”
“Tôi cũng có chút hiểu biết với đan dược này, có thể sẽ có phát hiện” Tân Trạm nói.
“Chuyện đơn giản, hội Dược sư này của chúng tôi, có người có viên Long Huyết Thánh Linh đan, tôi đi mua lại rồi quay về ngay” Du Túc nói.
“Tiền bối Du, tôi còn một chuyện muốn nhờ vả ông”
Tân Trạm lại lôi ra một ít linh đan do anh tự mình chế ra.
Du Túc cầm lấy quan sát, sau đó ông ta gật đầu nó là đan dược có dược liệu khá tốt, nhưng hình như nhân tố có chút khác với luyện dược sư thông thường.
“Đây là đan dược tôi tự mình điều chế, hy vọng có thể dùng nó bán để đổi lấy chút tiền” Tân Trạm nói.
Phương pháp luyện ra những viên linh đan này có nguồn gốc ở thế giới bên kia, tất nhiên là không ai ở đâu biết được.
“Những viên đan dược này của cậu cũng khá tốt, có thể bán kiếm được chút ít, nhưng nguyên liệu có chút khác lạ, muốn kiếm tiền hơi khó” Du Túc gật đầu nói.
Tân Trạm cảm ơn, chuyện này cũng nằm trong phỏng đoán của anh.
Chỗ này không thể so sánh được với Hỏa Vũ Tông, nơi đó có đại sư huynh Trác Cư, lấy phẩm chất con người ra đảm bảo, cộng thêm cả mấy lần Tân Trạm lấy đầu bảo thị, vì vậy mới bán được khá nhiều.
Đến chỗ này, mình cũng không thể bắt một người, mỗi ngày lại dùng các trò biểu diễn dược liệu được.
Nhưng Tân Trạm cũng đã mang theo suy nghĩ bán được bao nhiêu hay bấy nhiêu cho nên cũng không cưỡng cầu.
Một thời gian ngắn sau, Du Túc đến chỗ một người luyện dược ở hội Dược sư mua được một viên Long Huyết Thánh Linh đan, kể cả linh tệ còn thừa bên trong túi chứa vật đều đưa cả cho Tân Trạm.
Tân Trạm rất xúc động, Du Túc có thể làm được như thế, mình cũng không có cứu lầm người.
Sau đó anh rời khỏi hội Dược sư.
“Tân Trạm, cậu muốn dùng bí kíp Vô Tự Thiên Thư để nghiên cứu Long Huyết Thánh Linh đan này?” Trên đường trở về, Phù Ma mở miệng hỏi.
“Đúng vậy, chúng ta phải nắm chắc một điểm yếu của đối phương, vậy thì mới dễ giải quyết”
Tân Trạm gật đầu, nhân phẩm ngày trước của Hồ Phong kia rất không tốt, bây giờ đã đưa hết quả Lôi Nguyên cho ông ta, ai biết ông ta có giữ lời hứa hay không.
Trời chạng vạng gần tối, lúc chờ Diệp Thành và Râu quai nón trở về, nhận lấy túi đồ của Tân Trạm thì bỗng dưng bị dọa hết hồn.
“Là người khác muốn cướp của tôi” Tân Trạm cười dửng dưng rồi nói: “Các cậu đi thăm dò tin tức thế nào rồi?”
Tuy rằng Cực Hàn cung chủ nói bà ấy sẽ chuẩn bị một giọt máu phượng hoàng băng, nhưng Tân Trạm không trông cậy vào bà ta một trăm phần trăm..
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ