CHIẾN THẦN VĨ ĐẠI NHẤT - TẦN TRẠM



Xem ra đã đến lúc phải rời khỏi Cổ Tông, đi ra bên ngoài tìm hiểu rõ ràng xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi.

Vốn dĩ Tân Trạm đã tính sẽ rời đi, giờ nhìn thấy thay đổi kì lạ trên Bảng Giết chóc khiến cho anh càng rõ mục tiêu.

“Thành đạo hữu, đây là bộ phận của khôi lỗi mà chúng tôi luyện chế mấy ngày nay, cậu xem xem có thể dùng được không” Thấy Tân Trạm bay đến chủ điện, đám người Tam trưởng lão có chút ngượng ngùng hỏi.

Tuy rằng mười mấy người bọn họ không ăn không ngủ nghiên cứu luyện chế.

Nhưng dù sao trước đây cũng không thông hiểu thuật điều khiển con rối, liều mạng mấy ngày nay mới miễn cưỡng góp được tám con rối, hoàn thành mục tiêu.

Còn về chất lượng của nó, bọn họ hoàn toàn không biết ra Sao.

Tân Trạm tuỳ tiện tóm mấy con lên xem xét, cao thấp không đều nhau đương nhiên là có đấy nhưng ít nhất cũng đã thành hình rồi.

Sau khi bản thân đem những con rối này lắp ráp lại, có lẽ sẽ chỉ còn vấn đề về sự khác biệt phẩm cấp nữa thôi.


“Ngọc giản này, mấy người cầm lấy đi”
Tân Trạm cũng không làm khó đám người nhà họ Diệp nữa, dù sao thì đan phương ở trong ngọc giản này bản thân cũng đã biết rồi, bản thân giữ miếng ngọc giản này lại cũng chả có giá trị gì lớn.

Còn về chuyện đem bán nó? Tân Trạm chưa từng nghĩ qua.

Hoài bích kỳ tội, đạo lý này anh vẫn hiểu, loại Tiên Đan Phương Cửu Phẩm này giao cho nhà họ Diệp, bọn họ có lẽ sẽ khống chế được.

Nhưng nếu bản thân không trở về nhà họ tần, lấy thân phận tán tu giữ miếng Tiên Đan Phương Cửu Phẩm này chỉ e rước đến trên người không ít phiên phức.

Sau khi lấy được ngọc giản, đám người nhà họ Diệp rõ ràng thở phào một hơi.

Có được miếng ngọc giản này, nhà họ Diệp có lẽ được cứu rồi.

Sau đó Tân Trạm cũng không dài dòng, trực tiếp đánh tan huyễn trận, thả đám người nhà họ Diệp ra ngoài.

Nhìn thấy Tân Trạm không thêm chút đề phòng nào đứng ở một bên, một tia nghi ngờ cuối cùng trong lòng Ngũ trưởng lão cũng buông xuống.


Đối phương đã tự tin không sợ bọn họ tấn công như vậy, vậy cũng chứng tỏ một điều, Tân Trạm có đủ năng lực để phản kích lại bọn họ.

“Tôi hiện tại tính ra ngoài, nếu như mấy người muốn đi thì tôi có thể lại lân nữa đưa các người ra” Tân Trạm mở miệng nói.

“Đa ta Trình đạo hữu, có điều chúng tôi không muốn ra ngoài, định ở đây chờ đến khi đại chiến Tiên Ma kết thúc rồi mới ra” Tam trưởng lão cười nói.

Tân Trạm gật đầu, phản ứng của nhà họ Diệp cũng rất hợp lý.

Bọn họ không vì chỗ tốt của chiến trường Tiên Ma, hiện tại mà rời đi cùng thân anh, ngược lại càng dễ dàng lâm vào nguy hiểm hơn.

Dù sao thì ngọc giản cũng đã lấy được rồi, bây giờ cứ ở lại trong trận pháp dài đăng đẳng này của Cổ Tông tự nhiên sẽ càng an toàn hơn.

Quay ra nói tiếng tạm biệt với hai chị em nhà họ Diệp xong, Tân Trạm liền bay đi, hướng về phía dưới chân núi.

Mở mắt thần ra, Tân Trạm dễ dàng ra khỏi trận pháp hộ sơn, sau đó anh tiếp tục mở Thuật Phật độn ra.

Rầm!
Pháp thuật tuỳ thời truyền tống này vừa khởi động, Tân Trạm chỉ cảm thấy trước mắt xoẹt qua vô số mảnh vỡ của không gian, lại lần nữa ngưng tụ thì bản thân đã đến bên trong một con sông lớn.

Mấy con hung thú ở dưới nước thấy Tân Trạm đột nhiên xuất hiện lập tức bị doạ một phen nhưng sau đó hung tính bộc phát, gầm thét đánh về phía Tân Trạm..


Bình luận


B
Bão
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

V
vô hình
28-03-2023

Nv chính j mà chán đời thế

D
Duy Khánh
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

T
Thanh
28-03-2023

phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á

Truyện đang đọc