Bị quát mắng nhưng người đàn ông da đen kia không những không giận mà còn bình thản cúi đầu nhìn đống ngọc quy kia.
“Rất khó để phân tích số lân có thể ngăn cản công kích của thứ này nếu chỉ dựa vào bề ngoài, một triệu bảy trăm năm mươi linh tệ thì cũng miễn cưỡng cho là vừa phải đi.
Để tôi xem… AI”
Người đàn ông da đen hô to một tiếng, đột nhiên chú ý đến ba miếng ngọc quy trong tay Tân Trạm, đôi mắt anh ta xẹt qua tia kinh ngạc.
“Người anh em này, anh có mua ba miếng này hay không?”
Người đàn ông kia hỏi.
“Tên này cũng nhận ra những vật trong tay mình có gì đó khác thường hay sao?”
Tân Trạm nhíu mày.
Đối phương rõ ràng là một người biết chọn hàng, nếu bây giờ anh đặt xuống thì anh ta hẳn sẽ lập tức mua chúng.
“Nhưng mà bản thân mình nên mua cái nào đây?”
Ngay cả chủ quán mặt sẹo cũng bắt đầu nghi ngờ nhìn sang, nếu như anh không chọn lựa, đối phương sẽ sinh nghi.
“Nếu như tôi là anh, tôi sẽ mua cái ở giữa kia” Người đàn ông mặt đen giống như đã nhìn ra tâm tư của Tân Trạm, cười nói.
Mua cái ở bên trái khí tức nồng nặc nhất.
Tân Trạm suy tư, anh đương nhiên sẽ không nghe lời khuyên bảo của một tu sĩ xa lạ, ai biết người này là thật hay là giả.
“Dược sư Trình, có một số thời điểm phẩm chất của linh khí quan trọng hơn số lượng”
Nhưng mà lúc này, sau lưng lại vang lên một tiếng truyền âm.
Tân Trạm quay đầu lại, phát hiện lão Ngô không biết đã tới nơi này từ khi nào, đang mỉm cười gật đầu.
“Chất lượng… số lượng…”
Trong lòng anh vừa động, nhất thời có chút giật mình.
“Tôi muốn cái này”
Anh trực tiếp cầm cái Ngọc Quy ở bên phải lên, người đàn ông mặt đen vừa nhìn thấy thế, đầu tiên là hơi kinh ngạc, sau đó lại bất đắc dĩ lắc đầu.
Xem ra bản thân anh đã chọn đúng rồi.
“Cám ơn lão Ngô.”
Ra khỏi quầy hàng, anh trực tiếp lấy Ngọc Quy ra nhỏ máu nhận chủ, lần này mới cảm ứng được, bên trong cái Ngọc Quy này có đầy đủ ba đạo phong ấn phòng ngự, hiển nhiên là vật chưa từng được sử dụng qua.
“Chủ yếu là do tiểu hữu đã chọn ra ba khối Ngọc Quy có phẩm chất rất tốt, nên tôi mới có thể ở giữa cảm ứng được”
Lão Ngô cười, cũng không có dừng lại thêm, nói xong lập tức rời đi.
Sau đó Tân Trạm không có ở lại phường thị đi dạo lung tung mà là mở một cái phòng ở trong Tụ Bảo Các, bắt đầu sử dụng tử kim linh tệ để nuôi nấng Phệ Thiên Trùng, đồng thời anh cũng luyện chế ra một chút đồ vật hữu dụng như độc đan.
Hai ngày sau, Tân Trạm đang không ngừng chuẩn bị ở bên trong vượt qua.
Phệ Thiên Trùng trãi qua một đợt nuôi dưỡng, đã có gần ba nghìn năm trăm con.
Anh âm thầm tính toán, với số lượng này sức chiến đấu đã gần như tiếp cận hai vạn đầu Phệ Thiên Trùng mà Mộ Dung Di có rồi.
Nhưng có điều là Mộ Dung Di muốn bồi dưỡng mười vạn Phệ Thiên Trùng phải dùng mấy trăm năm, bản thân anh chẳng qua chỉ mới hơn mười ngày mà thôi..
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ