CHIẾN THẦN VĨ ĐẠI NHẤT - TẦN TRẠM



Tân Trạm càng thoải mái thì Tiêu Vũ Nhượng lại càng cảnh giác.

“Đừng dùng vẻ mặt này chứ, đối với anh mà nói thì đây chỉ là giúp tôi một việc nhỏ mà thôi”
Tân Trạm ho nhẹ một tiếng rồi nói chuyện đó ra.

“Đúng là tôi có thể giúp được thật, bốn cây cỏ Lôi Long”
Tiêu Vũ Nhượng bắt đầu hét giá.

“Chuyện này đối với anh thì cũng dễ như uống nước thôi mà, thế mà anh còn muốn bốn cây cỏ Lôi Long của tôi hả?”
Tân Trạm cạn lời: “Một cây”
“Một cây, cậu bố thí cho ăn mày đấy hả, cậu có biết là chờ thêm vài ngày thế này thì việc tu luyện của tôi bị ảnh hưởng thế nào không? Ít nhất ba cây” Tiêu Vũ Nhượng tức nổ phổi nói.

“Thôi đi, anh nói cứ như ở nhà họ Tân thì anh không thể tu luyện được ấy.

Nhiều nhất hai cây, nhưng tôi có một điều kiện đi kèm, sau đó anh không được nhắc lại chuyện tôi lừa anh nữa” Tân Trạm nói.


“Nhiều hơn nữa thì tôi cũng không cần anh, tôi đi tìm người khác cũng được.” Tân Trạm giả vờ không nhịn được nữa.

“Tân Trạm, cậu biết là chuyện thế này thì ngoài bí thuật của nhà họ Tiêu tôi ra thì không người nào có thể làm hoàn mỹ như thế nữa mà” Tiêu Vũ Nhượng tiếp tục cò kè mặc cả.

Nhà họ Tiêu có một loại bí thuật, có thể dùng khí tức bắt chước người khác, gần như có thể giống đến trăm phần trăm, cho dù là Đại Năng Hợp Thể cảnh, thậm chí là Đại Năng Độ Kiếp kỳ đều khó có thể nhận ra được.

Đây chính là giá trị của anh ta.

“Thế nhưng tôi chẳng còn bao nhiêu nữa rồi” Tân Trạm giả vờ khổ sở nói: “Anh cũng biết đấy, lúc trước tôi đã làm rất nhiều chuẩn bị cho trận đấu, Lôi Long quả đều dùng hết cả, cỏ Lôi Long cũng chỉ còn lại có ba cây, mà tôi cũng phải tìm hiểu căn nguyên sấm nữa”
“Như vậy cũng được, cậu đưa cả ba cây cỏ Lôi Long cho tôi, tôi truyền bí thuật nghĩ tức của nhà họ Tiêu cho cậu, đây chính là bí mật không truyền cho người khác đấy, cậu kiếm bộn rồi” Tiêu Vũ Nhượng hạ thấp giọng xuống, nói chuyện cực kì thần bí.

“Thôi đi, nếu anh dám truyền bí thuật cho tôi thì ông tổ của nhà họ Tiêu sẽ không tha cho anh đâu, chắc là phiên bản bình thường chứ gì?” Tân Trạm khinh thường nói.

“Khu, cho dù là phiên bản bình thường thì cũng cực kỳ đáng giá đấy, đổi lấy ba cây cỏ Lôi Long thì chắc chắn là cậu kiếm lời rồi” Tiêu Vũ Nhượng đau đầu.

Nếu không phải cỏ Lôi Long này cực kì cần thiết khi anh ta phải đột phá một sự ràng buộc nào đó thì đúng là anh ta sẽ không muốn đổi đâu, dù sao truyền tuyệt học ra ngoài là phải đối mặt với nguy hiểm rồi.


“Được, nhưng anh phải cho tôi phiên bản thẻ ngọc, thứ kia dễ tu luyện hơn, thiên phú của tôi không đủ” Tân Trạm nói.

“Thiên phú của cậu không đủ ấy hả?” Tiêu Vũ Nhượng có hơi cạn lời.

Tuy rằng công pháp thẻ ngọc có giá trị cao hơn một chút, nhưng với loại thân phận như anh ta thì tất nhiên là còn không cần để ý một chút giá trị đó, có điều Tân Trạm cũng ăn nói linh tinh quá rồi.

Hai người trao đổi, đồ vật đều được giao dịch xong.

Tân Trạm ném thẻ ngọc vào không gian chứa vật rồi khế mỉm cười.

“Mình đã có căn nguyên sấm tầng thứ ba thì đâu cần dùng cỏ Lôi Long nữa, năm cây cỏ Lôi Long khác còn đang đặt trong không gian chứa vật của mình đây này.

Còn ba cây cỏ Lôi Long kia thì cũng đổi được thẻ ngọc bí thuật y như mong muốn của mình, chờ dùng Vô Tự Thiên Thư sửa chữa một chút thì đó chính là bí thuật nghĩ tức cao cấp nhất của nhà họ Tiêu, chắc chăn là mình có lời rồi?
Đương nhiên, Tiêu Vũ Nhượng ở bên kia cũng cảm thấy anh ta đã kiếm bộn rồi.

“Thành giao.”
Tiêu Vũ Nhượng nhếch miệng nở nụ cười, đi lại đây thân thiết ôm vai bá cổ Tân Trạm, bàn bạc các chỉ tiết nhỏ cụ thể khi hành động.

Tân Trạm cạn lời, cái tên này thật là lật mặt như lật sách Vậy..


Bình luận


B
Bão
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

V
vô hình
28-03-2023

Nv chính j mà chán đời thế

D
Duy Khánh
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

T
Thanh
28-03-2023

phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á

Truyện đang đọc