CHIẾN THẦN VĨ ĐẠI NHẤT - TẦN TRẠM



“Khương đạo hữu, chúng tôi đến để xem ngài có cần hỗ trợ gì không, không dám cướp bảo vật của ngài.

Nếu ngài không cần giúp đỡ, chúng tôi xin phép được trở về” Một con ma tu nhanh chóng thay đổi sắc mặt, không còn là dáng vẻ tham lam như trước đó.

Hắn ta mỉm cười chắp tay, quay người rời đi ngay.

“Khương đạo hữu, tôi từng gặp ngài ở đại hội Ma Tông.

Có duyên gặp một lần, tôi muốn tới để nhìn ngài một chút” Một con ma tu lớn tuổi khác nói.

“Đại hội Ma tông? Nếu không phải do Từ Trường Hành giở trò lừa bịp, làm sao ta có thể thua chứ! Ta với ngươi ở đó vô duyên” Tân Trạm cười lạnh một tiếng, trôi chảy đối đáp.

“Ha ha, ngài nói đúng.

Nếu ngài bận việc, tôi xin phép được đi” Con ma tu này cười gượng một cái rồi rời đi.

Các tu sĩ khác cũng lần lượt rời đi sau đó, phương viên trong vòng trăm dặm đều trở nên trống rỗng.


Lúc này, Tân Trạm mới thở phào nhẹ nhõm.

Những người khác còn dễ nói chuyện, chứ mấy lão già giảo hoạt này còn đem cả chuyện cũ của Khương Thời Miễn ra nói, may mắn là Ngô Bình Nhi có nói qua, nên anh mới có thể thành công lừa được họ như vậy Thực hiện công phu, hai người bay lên.

“Em tư, đồ vật bên trong của đại tiên quả là không tệ, đều là đá linh khoáng”
Tân Thiên cười một tiếng, đem cái túi đựng đồ cho Tân Trạm “Sao tôi lại cảm giác hình như anh lấy thêm hai viên nhỉ?”
Ngô Bình Nhi nghỉ ngờ nói.

“Nói bậy! Làm sao tôi có thể chiếm lợi ích của em tư được chứ?” Tân Thiên tức giận nói.

“Chúng ta nhanh đi thôi” Tân Trạm đau đầu, tranh thủ thời gian nói.

Tân Thiên lấy tiên thuyền ra, ba người cùng bay vào đó, nhanh chóng rời đi.

“Khương Thời Miễn có thượng cổ tiên sao?”
Ngoài trăm dặm, nhìn thấy ba người Tân Trạm hóa thành ánh sáng bay đi, ông lão nhíu mày, cảm thấy có chút nghi ngờ.

Chỉ là cảm giác nghỉ ngờ này đến quá muộn, ba người Tân Trạm cũng nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.


Sau đó trong khoảng thời gian này, ba người ba ngựa không ngừng điên cuồng lên đường.

Trong vòng một đêm, họ liên tục lấy được ba kho tàng báu vật, ngoại trừ có được đá linh khoáng cực phẩm thần tiên bị giấu ra còn lấy được hai món nhỏ nữa.

Một trong hai thứ trong đó chỉ có một ít tiên thảo, mặc dù đã rất phát triển nhưng toàn bộ sinh trưởng đều là cùng một loại, trái lại không có nhiều ý nghĩa.

Bên trong một kho tàng báu vật khác thì là một vật mà lần đầu tiên nhìn thấy.

Bên trong là một bộ ngọc giản, trong đó cũng không có ghi lại công pháp tiên thuật gì mà là rất nhiều chuyện bí mật của Thượng giới Đại Lục, và là của thời đại xa xưa, có rất nhiều thứ đã sớm không còn tồn tại nữa, giá trị không cao.

Chỉ là cũng không có cách nào chia cắt thứ này, sau khi cả ba người đều nhìn một lần thì trái lại ngọc giản rơi vào trong †ay của Tân Trạm, nhưng mà xem ra Tân Thiên cũng rất thích đồ vật ở bên trong.

“Trời sáng rồi, những tán tu kia đã bắt đầu tiến vào chiến trường Tiên Ma này”
Nương theo anh cầm vật này vào trong tay thì bầu trời đã hoàn toàn sáng lên.

“Tân Trạm, em thấy thế nào, chúng ta có tiếp tục làm hay không?” Tân Thiên nói.

Mắt của Tần Trạm cũng giật giật, mặc dù dựa theo ban đầu mà nói thì đợi tán tu tiến vào nơi này sẽ dừng lại.

Dù sao thì số lượng tán tu quá nhiều, ba người họ tiếp tục giả danh cũng chưa chắc đã an toàn.

Nhưng mà qua một đêm này thì ba người cũng đều có thu hoạch, hơn nữa có bản đồ kho tàng báu vật ở đây mà dừng lại thì quả thật là đáng tiếc..


Bình luận


B
Bão
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

V
vô hình
28-03-2023

Nv chính j mà chán đời thế

D
Duy Khánh
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

T
Thanh
28-03-2023

phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á

Truyện đang đọc