CHIẾN THẦN VĨ ĐẠI NHẤT - TẦN TRẠM



Không nghĩ tới thủ đoạn của Nhiếp Phi Lộ lại tầng tầng lớp lớp như vậy, thậm chí ngay cả trận pháp này cũng có.

Tru sát trận, trong đó tràn ngập sát ý, ngưng tụ thành các loại giống như binh khí, mỗi giây đều có nguy cơ ở trong sương mù.

Không ai biết lúc nào, sương trắng bên cạnh những người này nhìn như không có tính công kích nào, liền sẽ hóa thân thành sát ý trí mạng.

Cái tru sát trận này, ở dưới cảnh Xuất Khiếu cửu phẩm trở xuống thì chắc chắn chết, mà Tân Trạm kia chỉ là cảnh Xuất Khiếu thất phẩm.

“Không hổ là cậu chủ nhà họ Nhiếp, thủ đoạn thật nhiều, tùy tiện lấy ra một loại, đều có thể làm đòn sát thủ cho người khác.

Bị loại sát trận này nhốt lại, Tân Trạm kia chết chắc”
Sương trắng hừng hực, không ngừng tràn ngập ở trên đài đấu sinh tử.

Nhiếp Phi Lộ lơ lửng tại trận pháp trên không trung, trên mặt mang theo nét cười giễu cợt!

Lần này, Tân Trạm chắc chắn phải chết.

Uỳnh!
Nhưng ý nghĩ này còn chưa dừng lại bao lâu thì đã nghe được một góc ở một góc đài đấu sinh tử đột nhiên truyền đến một tiếng chấn động, phảng phất như cái gì đó đã nổ tung, một cỗ sương trắng bỗng nhiên bốc lên.

Sau đó lại là một bên khác.

Bên trong âm thành uỳnh uỳnh uỳnh, bên trên đài đấu sinh tử liên tục nổ tung chín lần, sau đó một cơn gió lớn lướt qua, sương trắng cứ thế mà bị thổi đi, tản ra không còn một cái gì.

Dáng vẻ của Tân Trạm xuất hiện tại chính giữa võ đài, đứng thẳng người, thoạt nhìn không có một chút tổn thương.

Tất cả mọi người đều rối loạn, trừng to mắt.

“Anh đã huỷ đi mắt nhãn của trận pháp này sao, chỉ trong vòng ngắn ngủi mấy hơi thở, đây là chuyện không có khả năng”
Con ngươi của Nhiếp Phi Lộ đột nhiên co rút, không dám tin nhìn chằm chảm Tân Trạm.


Cái tru sát trận này, thế nhưng là lúc đầu cha anh ta dùng hơn mười vạn Linh tệ để mua ở nước láng giềng, coi như là anh rơi vào trận pháp, cho dù sẽ không chết, cũng không có khả năng nhẹ nhõm vượt qua như vậy, chớ nói chỉ là phá trậ Trên đài cao, Nhiếp Vân cũng có chút đứng ngồi không yên, sắc mặt của ông ta âm trầm, ánh mắt lấp loé không yên.

Cái tên Tân Trạm này, đến tột cùng là làm thế nào để phá trận.

Tam trưởng lão cũng giật mình ở trong lòng, hôm nay những thủ đoạn mà Tân Trạm biểu hiện ra, đến cả ông ta xem cũng có chút không hiểu.

“Loại trận pháp này mà cũng lấy ra để vây nhốt tôi sao?”
Sắc mặt Tân Trạm lạnh lùng, trên mặt là vẻ khinh thường.

Bốp!
Cổ tay anh lắc một cái, Trừu Ma Tiên bay ra ngoài, lại là một roi đánh vào trên mặt Nhiếp Phi Lộ, trực tiếp đánh bay ra anh ta ra ngoài.

“Không có khả năng, anh chỉ là cảnh Xuất Khiếu thất phẩm”
Nhiếp Phi Lộ đã hoàn toàn điên rồi, trước khi lên đài đấu sinh tử, anh ta cho rằng Tân Trạm cũng chỉ là một mặt hàng có thể tuỳ ý cầm nắm, anh ta tùy tiện dùng ra một chút thủ đoạn, Tân Trạm cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết.

Nhưng bây giờ anh ta liên tiếp thi triển bảo vật mà Tân Trạm lại chỉ là phất phất tay, đã rất dễ dàng hoá giải tất cả thế công của anh ta thành vô hình.

Chẳng lẽ, anh ta sẽ thua sao?.


Bình luận


B
Bão
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

V
vô hình
28-03-2023

Nv chính j mà chán đời thế

D
Duy Khánh
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

T
Thanh
28-03-2023

phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á

Truyện đang đọc