CHIẾN THẦN VĨ ĐẠI NHẤT - TẦN TRẠM



Mặc dù thuật con rối tương đối hiếm, nhưng có một số người đi trước trong nhà họ Diệp rất giỏi về chuyện này.

Những người này bị Diệp Khắc Long bắt vì không nhượng bộ, bây giờ họ được Tân Trạm cứu giúp, rất biết ơn anh.

“Mấy người có thể chế tạo bộ phận của con rối này không?”
Biết chuyện này có liên quan nhiều đến việc giải cứu nhà họ vào ba ngày sau, ba tu sĩ bắt đầu nghiêm mặt nghiên cứu kỹ bản vẽ do Tân Trạm đưa ra.

“Anh Tân, chuyện này chúng tôi có thể làm được, nhưng cho dù lúc này giao cho người của một số gia tộc biết làm con rối thì trong thời gian ngắn như vậy cũng chỉ có thể chế tạo ra một ít” Một người lớn tuổi nhất trong số ba người nhà họ Diệp, có vẻ trưởng thành và nghiêm túc, chậm rãi nói.

“Chỉ được mấy con sao?”
Tân Trạm cau mày, nhà họ Diệp có hàng chục, hàng trăm tu sĩ, chắc hẳn không ít người có tu vi hợp cảnh thể, mấy con rối không giúp ích được là bao.

Nhưng đây cũng là chuyện bình thường, tam trưởng lão của nhà họ Diệp bị Tân Trạm ép làm con rối, ba ngày ba đêm không ngủ không nghỉ cũng chỉ làm ra được năm con rối.

Nếu con rối không được, thì chỉ có thể dùng Phệ Thiên Trùng.


Nhưng bây giờ anh tính toán kĩ càng, cũng chỉ có một trăm nghìn Phệ Thiên Trùng, nếu chia thành mười mấy phần thì uy lực sẽ giảm đi rất nhiều, bởi vì Phệ Thiên Trùng không thể cách nhau quá xa, hơn nữa trí thông minh của chúng cũng rất thấp, cần anh phải phân tâm thao túng chúng thì mới được.

Như vậy sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến sức chiến đấu của anh.

“Anh Tân, hóa ra là như vậy”
Ông lão kia nói tiếp: “Con rối cậu lấy ra là loại cao cấp, mỗi một bộ phận đều vô cùng tinh xảo, tôi chưa từng đụng vào nên lúc đầu sẽ rất chậm, nhưng nếu thêm mười ngày thì hiệu quả sẽ được cải tÌ rất nhiều.


“Hóa ra là như vậy”
Tân Trạm nghe vậy, trong lòng khẽ động.

“Vậy nếu ông chỉ làm phần quan trọng, làm quen tay rồi thì có thể làm được bao nhiêu trong vòng ba ngày”
Tân Trạm trực tiếp lấy ra ba bộ phận quan trọng nhất trong bản vẽ.

“Chắc là có thể làm ra ít nhất hai mươi cái” Ông lão suy nghĩ một hồi, nghiêm túc nói.


“Hai mươi, vậy cũng được rồi”
Tân Trạm đứng dậy, lấy vật liệu cần thiết cho những bộ phận của con rối từ trong kho chứa vật ra, chất thành đống bên cạnh ba người bọn họ.

“Vậy mọi người chế tạo ba bộ phận này đi, những phần khác tôi sẽ nghĩ cách sau.”
“Ba tiền bối, ba ngày này phải làm phiền mọi người rồi.

Số lượng con rối liên quan đến sự thành bại của chuyện lần này, xin mọi người hãy cố gắng hết sức”” Lúc này Diệp Thành nghiêm nghị nói.

“Cậu Diệp yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ dốc hết sức” Ba ông lão vội vàng chắp tay.

“Tân Trạm, cậu định làm gì với những người còn lại?” Diệp Thành không nhịn được hỏi khi cùng Tân Trạm bước ra khỏi đại sảnh.

“Chuyện này tôi sẽ quyết, Diệp Thành, anh đừng lo lắng, cứ yên tâm xử lý những việc còn lại.”
Tân Trạm mỉm cười, lấy linh châu ra, nhanh chóng rời khỏi nhà họ Diệp.

“Mình vẫn còn yếu quá, chuyện gì cũng không giúp nổi Tân Trạm”.

Đam Mỹ H Văn
Diệp Thành nhìn theo bóng lưng Tân Trạm rời đi mà hít sâu một hơi, trong mắt cũng có chút mất mát.

Lúc ba người kết bái, bản thân mình tốt xấu gì cũng là đại ca mà hiện giờ lại cảm thấy bản thân mình giống như kẻ ngáng đường..


Bình luận


B
Bão
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

V
vô hình
28-03-2023

Nv chính j mà chán đời thế

D
Duy Khánh
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

T
Thanh
28-03-2023

phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á

Truyện đang đọc