Vốn dĩ nếu dựa theo khoảng cách thì đêm nay Tân Trạm và Ngô Bình Nhi cũng không có cơ hội lấy thêm một Tiên tàng khác sau khi lấy được ngộ đạo tiên châu từ kho tàng báu vật lớn.
Cho dù bọn họ thức suốt đêm, nhưng lấy tốc tốc độ của thuyền bay Tử Quang thì cũng không đuổi kịp kho tàng báu vật nhỏ kế tiếp.
Dù sao diện tích của chiến trường Tiên Ma này cũng thực sự không nhỏ.
Nhưng nếu có thuyền bay với tốc độ gấp mười lần của nhị ca thì đó lại là chuyện khác.
“Trời ạ, các em còn có thứ tốt như này sao, trách không được em lại có thể sở hữu loại bảo vật như ngộ đạo tiên châu”
Tân Thiên thấy Tân Trạm đưa bản đồ kho tàng báu vật ra thì cũng vô cùng kinh ngạc, trợn to hai mắt.
“Em tư, em nói đúng, chuyện này có chút đau đầu”
Tân Thiên cũng rất phấn khích, anh ta vốn thích đi săn kho báu, nếu không anh ta cũng không bị kẹt trong bí cảnh mấy năm không thể về nhà.
“Đừng vui mừng quá sớm, cho dù có thể chạy tới, nếu gặp phải vấn đề giống Bang Ngọc Huyết, ánh sáng của kho tàng báu vật lớn cao tận trời, hơn nữa chúng ta cần phải phá hư hoặc phá giải được trận pháp ở bên ngoài, nhưng điều này sẽ thu hút sự chú ý của người khác”
Nhìn thấy Tân Thiên phấn khởi như vậy, Ngô Bình Nhi nhịn không được mà giội một gáo nước lạnh.
“Đây cũng là một vấn đề, nếu như chúng ta bị bao vây thì việc trốn thoát cũng mất rất nhiều thời gian.
Mà ánh sáng của kho tàng báu vật lớn càng ngày càng rõ ràng, chờ đến ngày mai khi có một số lượng lớn tu sĩ tràn vào thì sợ là cũng khó đi trước người khác” Tân Thiên cũng nhíu nhíu mày.
Hiện tại trong số những tu sĩ tiến vào, ngoại trừ một ít người không đàng hoàng như Ma Môn, giống như Bang Ngọc Sa, đám người của Ám Ảnh Minh dựa vào mối quan hệ để mua được số lượng người.
Còn đại bộ phận tu sĩ khác đều đơn độc, đều tự mình tiến vào nơi đây.
Nhưng ngày mai cửu đại ma môn không chặn lối đi, các tu sĩ đi vào sẽ thành từng nhóm, mỗi người một tông môn.
Cho nên nếu muốn lấy được toàn bộ kho báu, thời gian tốt nhất chính là đêm nay.
“Anh hai, em nghĩ phương pháp kia của anh cũng khá tốt.”
Tân Trạm đột nhiên mở miệng nói.
“Phương pháp gì?” Tân Thiên không phản ứng kịp.
“Phương pháp mà anh dùng để đối phó với Ngô Bình Nhi, chỉ cần chúng ta giả dạng thành Khương Thời Miễn, hiện tại ở trong chiến trường Tiên Ma, người dám trêu chọc anh ta sợ là cũng không nhiều lắm” Tân Trạm nói.
Khương Thời Miễn là đứa con thứ năm của Ma Môn, anh †a là người đầu tiên tiến vào chiến trường Tiên Ma mà mọi người tận mắt nhìn thấy, anh ta đứng hàng đầu và thực lực cũng rõ như ban ngày, nếu là giả dạng thành anh thì ba người sẽ giảm được rất nhiều phiền phức.
“Nhưng anh giả dạng rất thô thiển, anh không có tiếp xúc với anh ta nhiều lắm, nếu gặp phải người đã từng gặp anh ta, tỷ như hai người thì nhất định sẽ lòi” Tân Thiên lắc đầu nói.
“Em tư, em suy nghĩ đơn giản, để thay đổi hình dạng cần công pháp rất mạnh để chống đỡ, anh nghĩ chỉ có bí pháp hơi thở của nhà họ Tiêu mới có thể làm được, chúng ta sợ rằng không được.”
Ngô Bình Nhi cũng gật đầu phụ họa, thật ra sự ngụy trang của Tân Thiên đã khá giống như thật, nhưng bọn họ vẫn có thể nhận ra điểm khác biệt.
“Thật đúng lúc em cũng có cái này.”
Tân Trạm đột nhiên cười.
Nói xong, một luồng khí tức kỳ lạ trào ra và bao lấy toàn thân Tân Trạm.
Trước sự rung động trong ánh mắt của Ngô Bình Nhi và Tân Thiên, Hơi thở trên người Tân Trạm biến thành hơi thở của Khương Thời Miễn, thậm chí ngay cả khí tức đều hoàn toàn thay đổi.
Ngô Bình Nhi dụi dụi con mắt, khó có thể tin mà nhìn Tân Trạm.
Cô ta đã từng đánh nhau với Khương Thời Miễn vì vậy cô †a vô cùng hiểu rõ đối phương, nhưng bây cô nhìn thấy Tân Trạm ngụy trang thành Khương Thời Miễn, ngoại trừ tu vi khác nhau thì những thứ khác hầu như giống nhau như đúc..
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ