“Dù thế nào đi nữa, đây là cơ hội duy nhất của tôi, vẫn mong ông đưa tôi đi gặp ông ta” Tân Trạm nói.
“Chuyện này nói thì dễ, nhưng có thể gây ấn tượng với ông ta không thì phải xem bản lĩnh của cậu”
“Ba à, không phải lát nữa ba có nhiệm vụ trong hội phải làm sao, hay là để con đưa anh ta đi nhé”
Du Tuyết Nghiên không biết nghĩ tới chuyện này.
“Thế cũng được, Hồ Phong đó có cái nhìn khá thù địch với hội Dược sư, thấy tôi có thể sẽ phản tác dụng” Du Túc suy nghĩ một hồi rồi gật đầu.
Điều gì, lên tiếng chủ động nhận Tân Trạm và Du Tuyết Nghiên đi ra khỏi hội Dược sư.
Anh luôn phát hiện, Du Tuyết Nghiên thỉnh thoảng lại nhìn mình.
Trong một con hẻm, Du Tuyết Nghiên đột nhiên chặn Tân Trạm.
“img
Dứt lời, anh liên đi qua Du Tuyết Nghiên, đi về phía trước.
“Xí” Du Tuyết Nghiên chớp mắt.
Thế giới này có chút thay đổi, chính là cái dạng khó nắm bắt này.
Trước đây Hồ Phong có tiếng xấu ở thành cổ Đông Hoàng, từ một Luyện Dược sư vốn nên được tôn sùng tới cuối cùng người người la đánh, kẻ thù khắp nơi.
Nhưng ông ta đã biến mất vài năm, sau khi trở lại lần nữa thì lắc mình một cái liền biến thành Luyện Dược sư muôn người sùng bái.
Lúc này, rất nhiều tu sĩ tụ tập trước phủ đệ tráng lệ nơi Hồ Phong ở.
Vài hạ nhân đang giải thích với những tu sĩ vì tiếng tăm mà tới.
“Đã nói bao nhiêu lần rồi.
Long Huyết Thánh Linh đan đó không chấp nhận tu sĩ mua trực tiếp.
Nếu muốn các người có thể đi Tụ Bảo.
các đấu giá, mỗi tháng tổng cộng mười viên, người nào giá cao thì được”
“Cậu là cảnh giới Phân Thần giới cấp bảy cũng vô dụng.
Trước đây có cảnh giới Phân Thần giới đại viên mãn tới cũng bị đóng cửa không tiếp”
“Nếu muốn tìm gia chủ nhà tôi luyện dược, mời đưa một nghìn vạn linh tệ trước, sau đó ra giá cậu có khả năng trả.
Nếu gia chủ có hứng thú, tự nhiên sẽ tới gặp cậu, nếu như gia chủ không có hứng vậy mời quay về”
Không cần Tân Trạm hỏi thêm, dọc đường đi tới anh đã nghe hiểu rõ sự tình.
Hồ Phong này sau khi có Long Huyết Thánh Linh đan thì không còn thiếu tiền, vì vậy chỉ có lấy ra vật khiến ông ta động lòng mới có thể giúp luyện dược.
“Lão lừa gạt này thật sự tham của”
Du Tuyết Nghiên hừ lạnh nói: “Anh không biết thôi, trình bái thiếp cho ông ta phải tốn một nghìn vạn linh tệ.
Nhưng nếu ông ta không hứng với tiền của anh, một nghìn linh tệ này cũng không được trả lại.
Ông ta dựa vào chuyện này mà một tháng đã thu được rất nhiều tiền”
Tân Trạm cũng chậc chậc.
Nhìn như vậy, Hồ Phong này là một tay kinh doanh giỏi..
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ