CHIẾN THẦN VĨ ĐẠI NHẤT - TẦN TRẠM


Hôm nay bản thân đã đưa rất nhiều cường giả từ nhà họ Trần và rất nhiều người nghệ nhân đến đây, thậm chí còn mời cường giả từ Thất Hồn Ma Tông.

Nếu như ra về tay trắng, chẳng phải sẽ khiến mọi người cười đến rụng răng à.

Thành phố Nam Khỏa này nhất định phải có được.

“Tôi khuyên ông nên suy nghĩ rõ ràng, chỉ dựa vào người khách có thể làm con rối này của ông mà muốn nhà họ Trần tôi chịu thua, đúng là mơ mộng hảo huyền”
Tại thời điểm này, Trân Nghinh Dương sẽ không cho bất kỳ ai vẻ mặt tốt.

“Nhà họ Trần chúng tôi đang tấn công thành phố, mà nhà họ Diệp ông bảo vệ thành phố.

Nếu tu sĩ của tôi bị thương thì sẽ rút lui, nhưng con rối của ông sẽ phải tốn rất nhiều tiền để sửa chữa.

Ông có nhiều người nhiều tài nguyên như vậy à?”
“Nhường lại thành phố Nam Khỏa, nhà họ Trần tôi sẽ cho nhà họ Diệp ông cơ hội nghỉ ngơi khôi phục, nếu không sẽ tiếp tục tiêu diệt nhà họ Diệp ông, hủy hoại cơ nghiệp mấy vạn năm của ông”
Trần Nghinh Dương hét lên, đập bàn dữ dội.

Tất cả mọi người trong nhà họ Trân đều đứng lên, toát lên tinh thần đấu tranh gay gắt.


Nhà họ Diệp vẻ mặt cũng thay đổi, đều đứng dậy nhìn đối phương.

Nhìn tình hình giống như thùng thuốc súng, vừa chạm liền nổ tung.

Tân Trạm nghe vậy thì cười, đặt tách trà xuống.

“Trong bảy ngày, tôi có thể luyện chế ra một con rối hợp thể cảnh đỉnh phong, các người muốn khiêu chiến, chuẩn bị nhân lực cũng cần mấy ngày” Tân Trạm nhẹ giọng nói.

“Chờ ông hai tuần, ông đoán xem nhà họ Diệp sẽ có con rối đỉnh phong cấp mấy, còn có bao nhiêu con rối trung phẩm hợp thể cảnh?”
“Còn ông cho rằng con rối của tôi ăn chay sao?”
Tân Trạm đột ngột đứng lên.

Bang!
Bên ngoài phòng nghị sự, tất cả trang phục trên người rối đều toát ra.

Lớp da tiếp xúc của những con rối này đều phản chiếu ánh kim loại, tạo cảm giác cứng khó bị công phá.

Đứng ở một chỗ, sát ý chiến đấu cao vút tận trời, hơi thở lưu chuyển giống như một cơn sóng cực lớn, điên cuồng quét về mọi phía.


Trời đất mờ mịt trong nháy mắt, sát khí lạnh lẽo gần như ngưng tụ thành thực chất.

Tân Trạm phất tay, trăm con rối bay lên nhìn xuống tất cả mọi người.

Nhà họ Diệp và con rối đồng thời bộc phát hơi thở, cảm giác áp chế mãnh liệt kia bóp nát hơi thở của người nhà họ Trần, khiến khí thế của họ bị đập tan, hô hấp cứng lại.

Trần Nghinh Dương ánh mắt chuyển động như rắn độc, tạm thời không nói nên lời.

Khí thế đột ngột đảo ngược.

Sau khi Tân Trạm xuất hiện lấy khí thế lôi đình khiến nhà họ Trần không còn kiêu ngạo nữa.

Anh cũng biết là không thể dựa vào vài câu nói thì có thể khiến nhà họ Trần phải nhượng bộ.

Một sự thật không thể chối cãi là nhà họ Diệp đã bị thiệt hại nặng nề trong cuộc nội loạn.

Con rối máy móc không thể làm cho nhà họ Trần sợ hãi.

Nhưng có một người có thể đứng ra triển lãm con r: không ngừng sáng tạo ra những con rối lại có thể khiến nhà họ Trần phải nể sợ.

“Diệp gia chủ, khách của ông có thái độ này là đang quyết tâm khiêu chiến?”
Trần Nghinh Dương híp mắt, sát ý lưu chuyển..


Bình luận


B
Bão
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

V
vô hình
28-03-2023

Nv chính j mà chán đời thế

D
Duy Khánh
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

T
Thanh
28-03-2023

phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á

Truyện đang đọc