“Haha, đừng căng thẳng, chỉ là đùa với anh thôi.
Tạm biệt như vậy, sau này gặp lại.”
Người phụ nữ nhìn Tân Trạm thật sâu, nhíu lại nụ cười, nhanh chóng lui vào trong rừng cây.
“Người phụ nữ này không đơn giản.
Cô ta rõ ràng là có tu vi phân thần cảnh, nhưng cô ta lại giả vờ là xuất khiếu cảnh cấp 9.
Haha, đứa trẻ ngu ngốc kia còn tưởng rằng đối phương sợ cô ta, rõ ràng là cố tình thể hiện sự yếu đuối”Phù Ma lúc này cười lạnh.
“Ông cho rằng thủ đoạn giả chết của cô ta là gì? Suýt chứt nữa tôi đã bị cô ta lừa rồi” Tân Trạm nói.
“Có lẽ là căn nguyên của cái chết.
Căn nguyên này có thể được dùng để chống lại kẻ thù hoặc thi triển trên chính mình.
Đó là một sức mạnh căn nguyên rất đáng sợ”Phù ma nói.
Tân Trạm cũng rất ngạc nhiên, trên đời này lại có nhiều căn nguyên tới như vậy, nhưng căn nguyên của sự sống và cái chết, có lẽ là một loại cực kỳ mạnh rồi.
“Cô ta có lẽ muốn động thủ với tôi, nhưng sau đó đã từ bỏ”Tân Trạm nói.
“Người phụ nữ này có thể cảm nhận được nguy hiểm.
Vừa thử, cô ta đã phát hiện ra cậu có thực lực, cho nên tất nhiên không dám xem nhẹ “Phù ma nói.
Tân Trạm lắc đầu, anh cảm thấy người phụ nữ này không hề yếu đuối như lời phù ma nói.
Nếu chiến đấu, anh có thể không phải là đối thủ của cô ta, nhưng nếu đối thủ lựa chọn rời đi, có lẽ có điều gì đó khác đang ẩn giấu.
Tuy nhiên, Tân Trạm đã cảm nhận được sự nguy hiểm trong thánh cảnh này ngay khi bước vào.
Người đàn ông nghĩ rằng anh ta là một thợ săn, nhưng cuối cùng anh ta đã trở thành một con mồi.
Chém giết chiến đấu, trong thánh cảnh có vô số bảo vật, nhưng đối với một số người, những tu sĩ khác cũng chẳng qua chỉ là công cụ mang theo bảo vật.
“Đi thôi”
Tân Trạm quan sát phương hướng, nhảy lên bay đi.
Bản thân đang ở rất xa nơi đã ước định mà Mộc Thăng Khanh nói, không có nhiều thời gian để đi lang thang.
Không lâu sau khi Tân Trạm rời đi, nơi mà bọn họ dừng lại, có ba thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
Ba người họ trông rất lạ, mặc áo choàng đen và vàng, che gần hết phần da trên người.
Bàn tay và má lộ ra ngoài được khắc họa với đủ loại đường nét kỳ lạ.
Một trong số họ nằm xuống bên cạnh xác chết của người đàn ông, vớt một giọt máu, đánh hơi.
“Đó là khí tức của người phụ nữ đó.
Ở đây tổng cộng có ba người.
Ngoại trừ một người đã chết, còn có hai người nữa”
“Người phụ nữ đã đi đâu?”Một người khác hỏi.
“Quái lạ, hai người còn lại cách rất xa nhau, nhưng đều có khí tức của người phụ nữ”
“Phân ra đuổi theo”
Thủ lĩnh cau mày nói: “Tóm lại, lần này không thể để cho cô ta chạy thoát.
“Vâng”
Ba người tách ra, một người bay về hướng Tân Trạm, hai người còn lại bay về hướng khác.
Sau khi bay một ngày, Tân Trạm cuối cùng cũng cảm nhận được độ lớn của thánh cảnh Đông Hoàng.
Điểm hẹn trong ngọc giản không còn xa, nhưng khi đang gấp rút đi, lại phát hiện còn ít nhất một ngày nữa mới đến nơi.
Dừng lại, Tân Trạm nhìn xung quanh, chuẩn bị tìm một chỗ nghỉ ngơi tạm thời.
Đúng lúc này, xa xa truyên đến một trận huyên náo.
Một nữ tu sĩ vẻ mặt hốt hoảng, chạy trốn tới phía trước, trong khi phía sau là hai con quái vật mạnh mẽ.
Tu vi của người phụ nữ là khoảng xuất khiếu cảnh cấp 8, nhưng quái vật lại có phân thần cảnh cấp 1.
Đây là một loại quái vật có hình dáng giống một con hổ hung dữ, nhưng nhức đầu hơn nhiều, thân hình đầy lửa, mỗi bước chạy, một lượng lớn thực vật bị đốt cháy và khô héo phía Sau nó..
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ