“Có lẽ thế, xem ra em tư không chỉ phá huyễn trận của em mà còn thêm thắt vài thứ” Tân Minh cười nói: “Có lẽ em ấy muốn khảo sát em rồi”
Nghĩ đến đây, Tân Minh thoải mái chạy tới ngồi trên một ngọn núi giả.
“Em năm, trông cậy vào em đấy!”
Tân Sở Phi dại ra trợn to mắt! Tình huống gì thế này?
Không phải cô bố trí huyễn trận khảo nghiệm anh tư à?
Sao bây giờ lại xoay ngược lại rồi!
Nhưng Tân Sở Phi không phải kiểu người gặp được khó khăn liền chỉ biết tức giận.
Nếu Tân Trạm muốn khảo nghiệm cô thì cô cũng phải chứng minh thực lực của mình cho anh ấy thấy mới được.
Cách đó không xa, Tân Trạm liên tục hấp thu hai phần quà tặng từ căn nguyên đất trời, đang dung hợp hấp thu.
Vốn dĩ anh đứng trong huyễn trận liền lĩnh ngộ tới căn nguyên ảo ảnh.
Nhưng vừa hay là căn nguyên hệ thủy ngay bên cạnh cũng gần như đột phá lớp chắn rồi.
Tân Trạm liền thuận theo, một hơi câu thông hai căn nguyên với đất trời.
Tính cả hai căn nguyên này, cộng với lúc Tân Trạm đột phá phân thần cảnh cảm thụ được mười một căn nguyên thì bây giờ anh đã nắm giữ mười ba căn nguyên.
Chuyện này xảy ra trong số các tu sĩ phân thần cảnh cũng tuyệt đối hiếm như lông phượng sừng lân.
“Hử? Huyễn trận biến đổi, em gái mình đến rồi à!”
nhưng vòng đi vòng lại cũng không tìm được đường ra?
Mỗi lần cô cảm thấy mình lĩnh ngộ cái gì, rốt cuộc có thể phá cục mà ra, kết quả lại chỉ là một trò lừa.
Lặp đi lặp lại vòng quanh tại chỗ, Tân Sở Phi gần như sụp đổ.
“Anh tư, em biết lỗi rồi, anh hãy tha cho em đi” Tân Sở Phi bất đắc dĩ, cô chỉ có thể kêu trời.
Huyễn trận Tân Trạm bày này quá mạnh mẽ.
Cô tính toán một chút, nếu không phá được trận pháp thì sợ là mình đợi ở đây một ngày cũng không ra được.
Trong lòng Tân Sở Phi phiền muộn không gì sánh được, cô vốn định khảo nghiệm Tân Trạm, kết quả lại bị Tân Trạm vây ở trong vườn hoa, còn mình chỉ có thể chịu thua xin tha.
Vùn vụt.
Trong lúc Tân Sở Phi nhận sai, mấy cái cây phía trước đột nhiên đong đưa theo gió vài cái, hơi thở nhất thời biến đổi.
Mắt Tân Sở Phi sáng lên, cô vội vàng đi tới.
Sau đó cô phát hiện Tân Minh đang ngồi một chỗ cùng Tân Trạm để nói chuyện phiếm.
Tân Sở Phi dụi mắt một cái, đây chẳng phải là bàn đá băng đá mình bày binh bố trận sao?.
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ