CHIẾN THẦN VĨ ĐẠI NHẤT - TẦN TRẠM


“Cho nhà họ Diệp nhìn thấy, không chỉ bọn họ mới có quyền thống trị thành phố Thiên Dự này mà nhà họ Trần chúng †a cũng có thể”
Cứ như vậy, con tàu một đường thẳng tắp tiến vào bên trong thành phố Thiên Dự.

Bóng con tàu đổ xuống biển tựa như một vùng mây đen, khí tức phát ra từ nó khiến vô số tu sĩ cảm thấy kinh ngạc.

“Con tàu này không phải của nhà họ Trần sao, bọn họ cư nhiên lại có thể tiến vào trong thành phố Thiên Dự”
“Nghe nói mấy ngày trước nhà họ Diệp xảy ra chuyện lớn, thực lực bị hao tổn nghiêm trọng, lẽ nào nhà họ Trần muốn nhân cơ hội này đến thu thập thành phố Thiên Dự?”
Đám tu sĩ bàn tán xôn xao, nhìn theo con tàu đang tiến về nhà họ Diệp.

“Ba, ba nói đúng, nhà họ Diệp không dám cản chúng ta mà trực tiếp cho vào bên trong thế này, chắc hẳn là sợ rồi” Người đàn ông đứng tuổi cao hứng.

Con tàu tiến vào trong rồi từ từ đậu lại ở phía trên quảng trường nhà họ Diệp.

“Lũ khốn nhà họ Trần, đây là trước mặt trăm ngàn tu sĩ định làm nhục nhà họ Diệp ta.”
Diệp Long Xuyên cùng với rất nhiều người nhà họ Diệp đang đứng trước sân quảng trường nhìn thấy cảnh tượng này, liền tức giận siết chặt nắm đấm.

“Thất đệ đừng kích động, coi chừng hỏng kế hoạch lớn, trước tiên cứ nhịn bọn họ đã” Diệp Phi Long nói.


“Có muốn lấy mấy con rối Tân Trạm đem về ra doạ bọn họ một phen không?” Diệp Long Xuyên vô cùng kích động.

“Đừng, trước tiên cứ xem xem nhà họ Trần giở trò gì, biết được kế hoạch của bọn họ, khi đó chúng ta sẽ ra tay”
“Còn nữa, không biết hiện giờ anh Tân với thầy Phùng đang làm cái gì, có khả năng còn đang trù tính kế hoạch gì đó mà chúng ta không biết”
Người nhà họ Diệp nói xong, con tàu cũng hạ xuống.

Trần Nghinh Dương bay vút ra, bên cạnh còn có hai người đàn ông.

Ba người bọn họ đều là những người có tu vi đỉnh cao, khí tức quanh người mãnh liệt như một cơn lốc xoáy muốn cuốn phăng vạn vật tứ phương.

Không ít người nhà họ Diệp bị gió lốc tạt mạnh vào người mà phải lui lại phía sau.

Diệp Long Xuyên mặt mày biến sắc, trong lòng thầm chửi đám người vô sỉ nhà họ Trần.

Lần đàm phán này, bọn họ đều mang theo những người có tu vi đỉnh cao đến, rõ ràng là muốn lấn lướt nhà họ Diệp.


Rầm!
Đúng lúc không ai ngăn cản nổi Diệp Long Xuyên nữa thì.

Một bóng dáng từ xa lao vút đến, dừng lại bên cạnh những người đó.

Hơi thở mạnh mẽ bức người, vừa kịp bảo vệ vài người, lập tực người nhà họ Diệp cảm thấy bớt áp lực hơn hẳn.

“Đại ca”
Nhìn thấy Diệp Hạo Long, sắc mặt của vài người có chút phức tạp.

“Lão Tam, lão Thất, tôi biết trước kia là do bị quỷ ám nên tôi đã phạm phải sai lầm, nhưng giờ đây nội bộ nhà họ Diệp xảy ra tranh đấu, từ trước tới giờ tôi cũng chưa từng nghĩ sẽ giết các cậu.

Hơn nữa, chuyện lần này liên quan đến tồn vong của nhà họ Diệp” Đôi mắt Diệp Hạo Long văn lên tia máu, ông †a cười chua xót.

“Tôi cầu xin ông cụ thả tôi ra, đợi sau khi nhà họ Diệp vượt qua kiếp nạn này, dù cho tôi có bị nhốt đến ngàn vạn năm, thậm chí huỷ toàn bộ tu vi của tôi, tôi cũng can tâm tình nguyện”
“Diệp Hạo Long, không ngờ ông lại không bị trừng phạt.”
Người đàn ông đứng tuổi đứng bên cạnh Trần Nghinh Dương vô cùng kinh ngạc.

“Con không hiểu ba đang nói cái gì”
Diệp Hạo Long lãnh đạm đáp: “Trần gia chủ, các vị đạo hữu, cha tôi đợi các vị ở phòng hội nghị đã lâu, mời mọi người đi theo tôi.”
“Ha ha, Diệp gia chủ kiêu ngạo là thế, suy cho cùng vẫn là tuổi già sức yếu, không tiện đi lại hay sao?”
Đột nhiên, phía sau có người nói..


Bình luận


B
Bão
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

V
vô hình
28-03-2023

Nv chính j mà chán đời thế

D
Duy Khánh
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

T
Thanh
28-03-2023

phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á

Truyện đang đọc