CHIẾN THẦN VĨ ĐẠI NHẤT - TẦN TRẠM



“Chấp sự Từ, việc lớn không ổn”
Trên mặt người tu sĩ đó đầy mồ hôi, gương mặt vô cùng lo lắng.

Sự chú ý của anh ta đều dồn lên Ngân Đề Linh Tê, cũng không chú ý đến mấy người Tân Trạm ở bên cạnh.

“Vài ngày trước, lúc Ngân Đề Linh Tê sắp đẻ, nhưng trưởng lão cùng bản mạng với nó lại đột nhiên qua đời, tuy nó là tu vi Hợp Thể Cảnh, không đến nỗi cùng nhau chết nhưng cũng bị trọng thương.”
“Lại thêm vào trước khi đẻ con, linh thú vốn đã có chút yếu ớt.

Với hai điều này, cho dù hai ngày nay chúng tôi không ngừng tìm cách cứu nó, nhưng hiệu quả cũng không lớn.

Xem ra nếu con Linh Tê này chết đi, những đứa con nhỏ của nó cũng khó sống sót”
“Lẽ nào các người không có cách nào cả sao? Cứ ở đây nhìn không như vậy, các người đều là chuyên gia chăn nuôi linh thú, thế nhưng đều là một đám phế vật thế này hả?” Từ Phàm nghe thấy vậy lập tức nhướng mày lên, nổi giận nói.


Linh thú Hợp Thể Cảnh cao phẩm ở cả Huyền Thú Cốc cũng hiếm khi nhìn thấy, nếu linh thú cứ chết đi thế này chắc chắn sẽ gây ra tổn thất to lớn đối với tông môn.

Hơn nữa nó lại đang trong quá trình sinh sản, phải biết rằng linh thú sinh con không dễ dàng gì, cộng thêm việc khi linh thú vừa được sinh ra mà mẹ nó lại qua đời thì chỉ sợ linh thú con cũng sống không nổi nữa.

Nếu xem xét tất cả phương diện thì quả thật hao tổn của Huyền Thú Cốc quá lớn rồi.

Dù sao đi nữa thì cũng là Hợp Thể Cảnh cao phẩm.

“Chấp sự, không phải chúng tôi qua loa lấy lệ mà là đã dùng hết cách rồi, anh cũng biết thời điểm linh thú sinh sản là lúc cảm xúc của nó mãn cảm nhất, hoàn toàn không để người khác đến gần nó”
Tu sĩ xoa trán, trên mặt tràn đầy chua xót.

“Bản mệnh tu sĩ của nó đã chết, mức độ tín nhiệm đối với các tu sĩ khác cũng có hạn, vừa nãy trưởng lão đã liều lĩnh đi vào, kết quả lại bị sừng tê ngưu của linh thú phát ánh sáng đánh bay, suýt chút nữa đã bị đánh chết “Chi bằng chấp sự đi tìm đại trưởng lão thử xem sao, hoặc là tìm tông chủ xem có cách gì không?”
“Đúng vậy, nếu con Linh Tê này chết đi, điều chờ đợi tôi cũng chỉ có trách phạt, nhưng đây là chuyện ngoài ý muốn, ai biết được trưởng lão ra ngoài lại gặp phải chuyện mà bỏ mình chứ”

“Chấp sự Từ, anh nhất định phải giúp đỡ đó.”
Ngoại trừ những tu sĩ này, những tu sĩ phụ trách khác cũng đều vây lại, vừa kể khổ vừa hướng về phía Từ Phàm xin giúp đỡ.

“Sư phụ của tôi lại không am hiểu những cái này, hơn nữa tông chủ vẫn đang bế quan, không lẽ chỉ vì một con linh thú khó sinh mà lại kéo ông ấy ra? Còn nữa, với loại chuyện như thế này thì tông chủ có thể làm được gì”
Từ Phàm nghe mấy người này nói cũng sinh ra một trận nhức đầu, miễn cưỡng đuổi đi vài người, muốn cứu bọn họ thì cần phải nghĩ cách.

Vừa quay đầu lại, Từ Phàm lại phát hiện không thấy Trình Tân đâu nữa.

“Đạo hữu Trình đi đâu rồi?” Tân Phàm ngạc nhiên, lúc này anh ta đột nhiên nghe thấy tiếng hét của mấy tu sĩ cách đó không xa.

“Đạo hữu, không được qua đó, ở bên đó rất nguy hiểm”
Trong lòng Từ Phàm kinh hoảng, lập tức nhìn về phương hướng phát ra âm thanh.

Nhưng khi nhìn thấy lại khiến anh ta suýt chút nữa dựng đứng tóc gáy, không biết từ khi nào Trình Tân đã tiến vào bên trong tầng tầng lớp lớp trận pháp, đang tiến về phía Linh Tê vẫn còn kêu rên thống khổ vì đau đớn.

“Đạo hữu Trình, nhanh quay lại Từ Phàm cực kỳ hoảng sợ, vội vàng hét to khuyên ngăn..


Bình luận


B
Bão
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

V
vô hình
28-03-2023

Nv chính j mà chán đời thế

D
Duy Khánh
28-03-2023

NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ

T
Thanh
28-03-2023

phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á

Truyện đang đọc