THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

Thấy bà nội tức giận kích động như thế, Lục Tĩnh Xuyên vội vàng khuyên nhủ: “Bà nội, bà đừng giận, chúng ta đến nhà họ Nguyễn đi.”

Thấy bọn họ muốn đi, Nguyễn Ngọc Miên đột nhiên xông lên ngăn cản, vẻ mặt cũng cực kỳ kích động: “Tĩnh Xuyên, có chuyện gì thì cứ từ từ mà nói, Thu Hà là em gái của con, nó còn nhỏ chưa hiểu chuyện, con cho nó…”

“Bốp!”

Lục Tĩnh Xuyên tát cho bà ta một bạt tay.

Anh rất khỏe, Nguyễn Ngọc Miên lại không đề phòng, bị anh tát ngã ngửa xuống đất, gò má được bà ta bảo dưỡng kỹ càng bắt đầu sưng vù với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.

Những hàng xóm đứng bên cạnh hóng chuyện cũng sợ hết hồn.

Con trai trưởng của Lục Nam Chinh lại tát Nguyễn Ngọc Miên, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, sau này bà ta còn mặt mũi gì đi gặp mặt người khác nữa chứ?

“Lục Tĩnh Xuyên!”

Nguyễn Ngọc Miên cuồng loạn gào thét.

Lục Tĩnh Xuyên mở cửa bước lên xe, ánh mắt giống như thần c.h.ế.t nhìn chằm chằm vào bà ta, lạnh lùng lại độc ác: “Bà đẻ ra một khối u ác tính, còn bảo vệ cho con quỷ hút m.á.u kia, hôm nay tôi sẽ băm c.h.ế.t nó.”

Nói xong, anh lái xe nghênh ngang rời đi.

Lục Nam Chinh chuẩn bị đuổi theo sau, Nguyễn Ngọc Miên lập tức bò dậy ôm lấy chân ông ta, nước mắt lưng tròng: “Nam Chinh, là do em dạy dỗ Thu Hà không tốt, nhưng nó là con gái của anh, là con gái của chúng ta, anh đi nói chuyện với Tĩnh Xuyên đi, xin nó cho Thu Hà thêm một cơ hội nữa, em bảo đảm sẽ dạy dỗ nó thật tốt, em sẽ dẫn nó đi xin lỗi.”

“Cho nên thật ra bà đều biết hết đúng không.”

Lục Nam Chinh tức giận đến mức toàn thân phát run, giơ chân đá văng bà ta đi, tức giận quát to với bà ta: “Nguyễn Ngọc Miên, hôm nay suýt chút nữa nó đã hại người ta, suýt chút nữa đã hại c.h.ế.t vợ của Tĩnh Xuyên, nó biết rõ Linh Lung là vợ của Tĩnh Xuyên, người bình thường đều nhận ra được Linh Lung đang mang thai, nhưng nó lại đứng phía sau đẩy con bé ngã xuống cầu thang.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-590.html.]

“Linh Lung đang mang thai ba đứa nhỏ, con bé mà ngã xuống cầu thang thì sẽ có hậu quả như thế nào? Lục Thu Hà nó không biết hả?”

“Nó đã không còn là kiêu căng tùy hứng nữa rồi, nó là ác độc, ngoan độc.”

“Nó còn nhỏ như thế mà đã hại người ta, bà lại còn bao che dung túng cho nó, bà đúng là mẹ hiền.”

“…”

Lục Nam Chinh tức giận mắng bà ta một trận, lái xe đuổi theo chạy đến nhà họ Nguyễn.

Chờ đến khi ba người bọn họ đi đến nhà họ Nguyễn, Lục Thu Hà còn đang nói cho bà ngoại và các chị em họ chuyện buổi chiều, kể vô cùng hăng say đắc ý, còn đang nói là muốn đi chia sẻ tin vui này cho mấy người bạn bị điều về phê bình ở khu vực chịu thiên tai lần trước.

Hôm nay cô ta đi đến cửa hàng hoa kiều mua sắm, nhìn thấy Cung Linh Lung đã lập tức muốn trả thù cô ngay, sau đó lại thấy cô lại là vợ của Lục Tĩnh Xuyên, nghĩ đến thái độ của nhà họ Lục đối với hai mẹ con bọn họ, còn có thái độ hai ông bà cụ nhà họ Lục mắng chửi mình, lập tức nổi lên hận ý, thương lượng với người đi cùng mình, hai người phối hợp cùng nhau hại Cung Linh Lung.

Cô ta cho rằng mình bỏ chạy kịp lúc, Lục Tĩnh Xuyên không có mặt ở đó, không nhìn thấy cô ta, Cung Linh Lung cũng không biết cô ta là ai, không hề lo lắng chút nào, hoàn toàn không sợ sẽ bị cục công an tìm đến cửa.

Lúc mấy chị em bọn họ kể lại chuyện này cho bà cụ Nguyễn nghe thì lộ ra vẻ mặt hớn hở, giống như vừa mới làm được chuyện tốt gì đó, hưng phấn quơ tay múa chân, trong miệng còn liên tục mắng Cung Linh Lung, hai chị em bọn họ không hề cảm thấy hối hận chút nào.

Lục Tĩnh Xuyên đứng trước cửa một lúc lâu, nghe được mấy lời “khoe khoang, nguyền rủa” của bọn họ, giơ chân đá văng cổng chính của nhà họ Nguyễn ra, giơ tay túm lấy Lục Thu Hà và cháu gái Nguyễn Văn Văn của nhà họ Nguyễn.

Sau đó anh lập tức ra tay đánh bọn họ một trận tơi bời ngay trước mặt người nhà họ Nguyễn và hàng xóm.

Đánh xong, anh lại thô lỗ nhét hai người bị anh đánh thành đầu heo vào trong xe, dùng tội danh ác ý hãm hại quân tẩu đưa bọn họ đến cục công an.

Lúc anh ra tay xử lý hai khối u ác tính này, bà cụ Lục và Lục Nam Chinh lại không hề ngăn cả gì cả, lúc Lục Thu Hà gào khóc xin tha thì bọn họ cứ coi như không nghe thấy gì, còn mắng chửi bà cụ Nguyễn lúc nãy còn khen ngợi hai chị em bọn họ một trận.

Người phụ trách vụ án này chính là Lục Tĩnh Dương, hoàn toàn không cần anh cả nói gì, đã đích thân sắp xếp cho bọn họ một buổi thẩm vấn làm bọn họ nhớ đến suốt đời.

Bình luận

Truyện đang đọc