THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

Thôi Tư Vi cũng là một đứa nhỏ rất có cá tính, hiện tại cũng ăn gần xong rồi, đứng lên nói: “Cha, con ăn xong rồi, con đi ra ngoài công viên dạo một chút.”

“Được rồi, đừng đi quá xa, cũng nhớ đừng tiếp cận với người xa lạ, cha ăn xong sẽ đi ra ngay.”

Người đàn ông này đã quá quen với cảnh hai chị em bọn họ cãi nhau, không trách mắng dạy dỗ gì, cúi đầu thong thả ung dung ăn canh.

Lương Tư Dao tức giận rời đi, lúc trước bị Lục Tĩnh Xuyên đạp bị thương rất nặng, cô ta đi đường cũng có chút khập khiễng, nhìn thoáng qua hai đứa nhỏ đang xếp hàng ở nhà vệ sinh, đảo mắt, dùng tốc độ nhanh hơn chạy về nhà ăn tìm vệ sĩ.

“Cha, cha đứng ở ngoài chờ đi, bọn con tự đi vệ sinh được.” Hai anh em Lục Sơ Minh mắc tiểu vội vàng chạy vào.

“Mượn đường, mượn đường. Xin lỗi, cho tôi chen hàng một chút.”

Một người đàn ông cao lớn ôm bụng chạy vội đến, mọi người thấy ông ấy giống như tiêu chảy khó chịu, người xếp hàng đều nhường đường, để anh ta đi vào đi vệ sinh trước.

“A!”

Không đến mười giây sau, trong nhà vệ sinh đã vang lên tiếng hét đầy hoảng loạn.

Lục Tĩnh Xuyên đang đứng ở cửa lập tức xông vào, thấy người đàn ông vừa mới chen hàng lúc nãy đã ngã xuống đất, cơ thể run rẩy kịch liệt, lúc đi vào mặt mày anh ta vẫn còn khá bình thường, lúc này mặt mày xanh mét đen thùi, tóc tai dựng đứng hết cả lên.

Tình huống này trông giống như là bị sét đánh.

Con ngươi Lục Tĩnh Xuyên hơi co rụt lại, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hai đứa con trai, vừa lúc nhìn thấy vẻ tàn nhẫn thoáng hiện lên trong mắt bé cả.

“Bé Minh, A Khiếu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-838.html.]

Lục Tĩnh Xuyên không thèm để ý đến người nằm trên mặt đất, lập tức chạy qua bảo vệ hai đứa nhỏ, dùng ánh mắt âm thầm hỏi thăm hai người bọn họ.

Lục Sơ Minh nhẹ nhàng gật đầu, giơ tay làm ra động tác đẩy nhẹ vào sau lưng em trai, báo cho anh biết lúc nãy người đàn ông kia muốn đẩy hai anh em bọn họ ngã xuống hầm cầu.

Lúc này nhân viên bảo vệ của nhà hàng cũng đã chạy đến, hỏi thăm tình hình, đại đa số những người đi vệ sinh khác đều không để ý, chỉ nhìn thấy anh ta đột nhiên ngã xuống đất run rẩy, mọi người đoán chắc là anh ta đột phát bệnh tật gì đó, vội vàng nâng anh ta ra khỏi nhà vệ sinh.

Hai người Lục Sơ Minh nhanh chóng đi vệ sinh xong, đi theo Lục Tĩnh Xuyên ra ngoài, mới vừa đi đến cửa đã nhìn thấy Lương Tư Dao xông đến hỏi: “Anh Hải, anh bị làm sao thế?”

Bây giờ thì còn có cái gì không hiểu nữa chứ, tên anh Hải này chính là người của Lương Tư Dao, anh ta cố ý đi vào nhà vệ sinh đẩy hai anh em bọn họ trả thù.

“Có chuyện gì thế này?”

Mấy người Lương Vịnh Văn cũng đều chạy đến, nhân viên bảo vệ của nhà hàng nói lại chuyện lúc nãy cho bọn họ nghe, thấy tình huống của người này không ổn cho lắm, mọi người vội vàng đưa anh ta đến bệnh viện gần nhất.

“Cha, con đi ra ngoài một lúc.” Lục Sơ Minh nói xong lập tức đi theo đám đông đi ra ngoài.

Lục Tĩnh Xuyên biết cậu bé đang muốn ra tay xử lý Lương Tư Dao, lập tức nắm tay Lục Trường Khiếu theo sau, mới vừa đi đến cửa, lập tức nhìn thấy Lương Tư Dao đang đi ở đằng trước đột nhiên trẹo chân, ngã nhào về phía trước, mặt đập thẳng xuống đất, miệng mũi tiếp xúc thân mật với sàn nhà cứng rắn.

“Phụt…”

Máu me văng tung tóe.

Ngay sau đó, tiếng kêu thê thảm bén nhọn như heo bị chọc tiết vang vọng xuyên thủng bầu trời, sợ đến mức mấy người Lương Vịnh Văn đứng đờ tại chỗ.

Lục Tĩnh Xuyên biết là bé cả lại dùng pháp thuật, nhưng lúc nãy anh cũng không nhìn thấy cậu bé ra tay kiểu gì, thấy răng cửa và m.á.u của Lương Tư Dao rơi trên mặt đất, xương sống mũi cũng gãy, hiện tại mặt toàn là máu, dáng vẻ thê thảm đến không nỡ nhìn, nhưng lại chẳng thương hại cô ta chút nào, tùy ý nhìn thoáng qua rồi kéo hai đứa con trai xoay người nói: “Đi thôi, về phòng ăn cơm tiếp.”

Mấy người Lương Vịnh Văn vội vàng đưa cô ta đến bệnh viện, hoàn toàn không nghĩ đến chuyện cô ta bị người khác trả thù, chỉ tưởng cô ta đi đứng không nhìn đường, tự trẹo chân ngã thành như thế.

Bình luận

Truyện đang đọc