THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

“Cha của thằng khốn Trịnh Siêu Lâm kia còn chưa đi đến đơn vị mới báo danh thì đã bấu víu được quả phụ nhà họ Viên.”

“Quả phụ Viên ra mặt nhờ nhà mẹ đẻ giúp đỡ, lại kiếm cho ông ta một công việc ổn định, hai người nhanh chóng kết hôn, quả phụ Viên dẫn theo con gái đến nhà họ Trịnh ở.”

“Trịnh Siêu Lâm sĩ diện hơn cha mình, nghe nói còn ở trong nhà cãi nhau với ông ta một trận, đập phá toàn bộ đồ đạc trong nhà, buộc ông ta phải chọn lựa giữa anh ta và hai mẹ con nhà họ Viên, kết quả cha anh ta lựa cho mẹ con nhà họ Viên, anh ta quá tức giận tuyên bố cắt đứt quan hệ, xách theo hành lý dọn đi.

“Ngay từ đầu, khoảng thời gian đó cứ thỉnh thoảng anh ta lại đến tìm chị của em và Ni Ni, bị em gặp được đánh hai lần vẫn cứ mặt dày mày dạn quấn lấy, sau đó cũng không biết chị của em tìm anh ta nói cái gì, anh ta không còn quấn lấy nữa, chỉ là cách nửa tháng sẽ đến thăm Ni Ni một lần.”

“Chờ đến khi mụ già nhiều chuyện kia ra khỏi trại tạm giam, thấy chồng mình kết hôn với quả phụ Viên thì bắt đầu nổi điên la lối khóc lóc ở trong nhà, hiện tại cũng đang sống chung một chỗ với bọn họ, cả ngày cãi nhau chí chóe, nghe nói hàng xóm xung quanh nhà bọn họ ngày nào cũng có chuyện vui để hóng.”

Nửa năm qua Cung Linh Lung ở trong trường đi học, cũng không nghe người ta nói đến chuyện của nhà họ Trịnh, lúc này nghe cậu ấy kể lại, lộ ra vẻ mặt sợ hãi nói: “Hai tại hai người bọn họ đang thờ cùng một chồng à?”

“Khụ khụ, có lẽ là thế.”

Chị dâu luôn có thể nói ra mấy câu nói làm người ta sợ hết hồn, Tống Thao xấu hổ cười cười.

Lục Tĩnh Xuyên nhéo mặt vợ, chuyển sang đề tài khác: “Thao, việc học của em có vất vả lắm không? Có theo kịp bài học không?”

“Việc học khá là nặng, bầu không khí học tập cũng khác hoàn toàn với trường đại học công nông binh lúc trước, hiện tại thật sự là ước gì có thể bẻ một phút thành mười phút, trước kia thì chỉ vui chơi cho qua ngày.”

Tống Thao rất thích bầu không khí học tập hiện tại, mỗi ngày đi sớm về trễ, phong phú lại bận rộn, cảm giác tinh thần và diện mạo của mình cũng khác hẳn khi xưa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-830.html.]

Ngồi trong nhà trò chuyện một lúc, Cung Linh Lung lại dẫn theo Tống Thao chạy đến chỗ của mấy người Tôn Đĩnh, để hôm nay cậu ấy đi theo làm quen với quy trình bên này, khoảng chừng năm giờ chiều mới về nhà chuẩn bị cơm chiều, bảo cậu ấy lái xe đi đón hai mẹ con Tống Nhan đến ăn cơm.

Lúc đến Tống Nhan còn cầm theo không ít quà tặng, mua một quả dưa hấu to, còn mua cho ba anh em mỗi đứa hai xâu bánh mè chiên, lại mua một ít táo đỏ long nhãn cho Lục Tĩnh Xuyên bồi bổ cơ thể.

Buổi tối Cung Linh Lung lại làm thịt hấp, hầm một nồi canh cá, làm trứng cuộn mà bọn nhỏ đều thích ăn, lại xào một đĩa thịt khô xào hoa tỏi non mà Tống Thao rất thích, sau đó lại làm thêm hai ba món rau trộn thanh đạm

Bốn người lớn bốn đứa nhỏ ngồi vây quanh một bàn, chuyện trò vui vẻ.

Sáng sớm hôm sau Cung Linh Lung và Cam Cẩm Lâm đã hẹn nhau sẽ gặp mặt tại nhà, cậu của cô ấy là Lư Trung Nghị cũng có mặt, đôi bên gặp mặt trò chuyện xong, cùng nhau đi đến nhìn bản vẽ thi công kiến trúc, sau đó lại lái xe dẫn bọn họ đến hiện trường thi công xem trực tiếp.

Người chuyện nghiệp vừa ra tay thì chính xác hơn dân tay mơ là Cung Linh Lung rất nhiều, hai cậu cháu bọn họ lại vẽ ra một bản vẽ mới, sau đó ghi nhớ lại hết toàn bộ yêu cầu của cô, trưa hôm đó đã vẽ ra một bản vẽ thiết kế đơn giản.

Cung Linh Lung rất hài lòng trước hiệu suất làm việc của bọn họ, cũng đánh giá cao năng lực thiết kế của hai người, xác định nhiệm vụ thiết kế của bọn họ ngay trong ngày, ký hợp đồng thiết kế, đặt cọc ba trăm đồng cho bọn họ.

Đây là lần đầu tiên Cam Cẩm Lâm nhận đơn hàng, có chút lúng túng sợ hãi: “Linh Lung, hay là chờ chúng tôi làm xong cô lại tính tiền đi?”

“Tôi đặt cọc một phần tiền trước, chờ tháng sau bên cô vẽ ra bản thiết kế rồi, tôi lại đưa tiếp một phần, số tiền còn lại chờ sau khi làm xong lại bổ sung hết.”

Cung Linh Lung trả trước một phần tiền, như vậy bọn họ cũng có thể yên tâm kiên định làm việc, cười nói: “Chú Lư, Cẩm Lâm, hai người cứ nghe theo ý tôi đi, cậu của tôi ở Hồng Kông cũng đều làm việc theo quy trình như thế này.”

“Được rồi, vậy tháng này chúng tôi sẽ thiết kế xong kiến trúc của các tầng, cô làm việc về thì lại liên lạc với chúng tôi, về phương diện xử lý các chi tiết thì chúng ta gặp mặt trao đổi trực tiếp sẽ tốt hơn.” Lư Trung Nghị vô cùng dứt khoát đồng ý.

Bình luận

Truyện đang đọc