THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

Cơm nước xong, hai anh em Lục Tĩnh Xuyên phụ trách rửa chén dọn dẹp vệ sinh, Lục Nam Chinh dẫn ba đứa cháu nội đi ra ngoài sân đốt pháo, vẫn luôn chơi đến trời tối, bọn họ mới đi về.

“Linh Lung, anh dẫn mấy đứa nhỏ đi nhà tắm tắm rửa, em có đi không?”

Tối nay Cung Linh Lung còn có chuyện khác phải làm, chỉ nói: “Anh Tĩnh, anh dẫn con đi đi, em không đi đâu, em ở nhà nấu nước tắm là được rồi.”

“Được rồi, vậy bọn anh đi đây, anh có mang theo chìa khóa.”

Lục Tĩnh Xuyên xách theo quần áo của bốn cha con, dẫn theo ba củ cải nhỏ, cùng bọn họ nói nói cười cười đi đến nhà tắm gần nhà đi tắm.

Sau khi bọn họ rời khỏi nhà, Cung Linh Lung chui vào không gian, nhanh chóng chuẩn bị một ít nguyên vật liệu cần dùng để ngày mai làm thịt nướng, sau đó lại đập mười mấy quả trứng gà, chuẩn bị một ít mứt trái cây tự làm, bận rộn một mình ở trong không gian.

Bốn cha con tắm rửa đi về, Lục Tĩnh Xuyên bảo ba đứa con trai đi ngủ trước, hai vợ chồng bọn họ ở trong phòng khách ngồi vây quanh lò sưởi đón giao thừa.

“Bé Minh, A Khiếu, Tiểu Bồng, dậy thôi.”

Cung Linh Lung gọi ba đứa con trai đang ngủ ngon lành dậy, kéo bọn họ ra khỏi ổ chăn ấm áp, ngồi ngay ngắn.

“Mẹ ơi, trời sáng rồi hả?” Ba đứa nhỏ đang ngủ mơ màng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-800.html.]

“Trời còn chưa sáng, bây giờ là mười một giờ năm mươi tám phút, tiếng chuông năm mới sắp vang rồi.”

Bạn nhỏ Lục Sơ Minh dụi mắt cực mạnh, có chút bực bội vì bị gọi dậy: “Mẹ gọi bọn con dậy làm gì? Con còn chưa ngủ đủ mà.”

“Ba cục cưng, năm ngoái ba đứa chào đời vào lúc này đó, tiếng chuông năm mới vừa vang lên, bọn con lập tức chui ra khỏi bụng mẹ.” Cung Linh Lung xoa nhẹ gương mặt nhỏ của bọn họ, làm đầu óc bọn nhỏ tỉnh táo lại.

Khi tiếng chuông năm mới vang lên, Lục Tĩnh Xuyên và Cung Linh Lung đồng thanh chúc phúc ba đứa con của mình: “Lục Sơ Minh, Lục Trường Khiếu, Cung Bồng Trạch, năm mới vui vẻ, sinh nhật một tuổi vui vẻ.”

Lúc này anh em đã tỉnh táo lại, thấy bọn họ cố ý chọn thời gian này để chúc phúc, ba người đều cười tươi lộ ra răng sữa.

Lục Tĩnh Xuyên dang rộng hai tay, ôm ba đứa con vào trong lòng ngực, hôn nhẹ lên trán của từng người, giọng nói tràn ngập ý cười: “Chúc ba cục cưng thối của cha kiếp này có cuộc sống không lo không sợ, mọi chuyện thuận lợi, hạnh phúc vui vẻ.”

Anh cũng đã chuẩn bị sẵn quà tặng, là ba con d.a.o quân dụng Thụy Sĩ cỡ nhỏ, xinh đẹp lại sắc bén, lần lượt đặt vào tay bọn họ: “Đây là quà sinh nhật một tuổi cha tặng cho ba đứa, là chiến lợi phẩm cha giành được trên chiến trường, chờ ba đứa lớn lên có thể mang theo bên người làm vũ khí phòng thân.

“Cảm ơn cha.”

Ba anh em đều cười nhận lấy, quà tặng của anh rất bình thường, nhưng ở trong mắt của bọn họ đây lại là báu vật vô giá, quà tặng này chất chứa tình yêu vĩ đại lại sâu đậm của cha dành cho bọn họ.

Ở thế giới tu luyện, bọn họ chưa bao giờ được cảm nhận tình yêu của cha, sau khi sinh bọn họ ra, người cha kia của bọn họ đã muốn đích thân xử tử bọn họ ngay, sau đó còn đuổi g.i.ế.c bọn họ vô số lần, chưa từng yêu thương bọn họ chút nào, hai cha con bọn họ chỉ có thù hận.

Nhưng mà cha của kiếp này, lại cho bọn họ rất nhiều ấm áp và yêu thương, anh đang dần dần bù đắp những tiếc nuối thiếu sót trong lòng của bọn họ.

Bình luận

Truyện đang đọc