“Tôi nhớ là tháng tám tháng chín gì đó, thời gian cụ thể đã quên rồi, người nhà họ Cung đột nhiên quay về kinh đô, vợ trước của anh và Cung Vãn Đường và anh cả của cô ấy đột nhiên xuất hiện đến nhà họ Thôi.”
Thôi Trí Viễn vừa nghe đến tên của Cung Vãn Đường, biểu cảm rõ ràng thay đổi ngay, giọng nói cũng không còn bình tĩnh như lúc trước nữa: “Bọn họ, bọn họ đến nhà họ Thôi làm gì?”
“Trí Viễn, anh cũng biết Cung Vãn Đường còn sống à?” Hà Hoài Dân hơi kinh ngạc.
“Nửa năm trước cha mẹ của tôi đã gửi thư đến nói cho tôi việc này.” Thôi Trí Viễn thành thật nói với ông ấy.
Thôi Tư Vi ngồi ở bên cạnh lại lộ ra vẻ mặt vô cùng giật mình, xen lời: “Cha, không phải lúc trước cha đã nói vợ cũ của cha đã qua đời ở trong nước rồi sao?”
“Năm xưa nhà bọn họ bị cháy, người ngoài và cục công an đều đã kết luận bọn họ c.h.ế.t trong biển lửa, cha cũng cho rằng...”
Thấy khi nhắc đến Cung Vãn Đường, gương mặt ông ấy tràn ngập đau khổ và áy náy, Hà Hoài Dân thở dài vỗ vai ông ấy, tiếp tục nói: “Hai anh em bọn họ chạy đến nhà họ Thôi là vì muốn đòi lại của hồi môn năm xưa của Cung Vãn Đường.”
“Của hồi môn gì chứ?”
Thôi Trí Viễn nheo mắt lại: “Lúc trước khi chúng tôi ly hôn, Vãn Đường đã mang hết toàn bộ của hồi môn về nhà họ Cung, tôi bồi thường cho em ấy rất nhiều thứ, nhưng em ấy lại không lấy bất cứ thứ gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-866.html.]
“Nghe nói là một căn nhà, là của hồi môn mà cha mẹ Cung chuẩn bị cho cô ấy.”
“Lúc trước nhà họ Cung gặp tai nạn, mọi người đều đoán đó không phải là chuyện ngoài ý muốn, còn nguyên nhân cụ thể vì sao lại cháy thì người ngoài như chúng tôi cũng không biết được.”
“Hai mươi năm qua người nhà họ Cung cũng không quay về kinh đô, những sản nghiệp của bọn họ đều bị quốc gia tiếp quản, nhà cửa và cửa hàng này nọ đều bị người ngoài bá chiếm, trong đó chị dâu cả của anh đã chiếm lấy của hồi môn của cô ấy.”
“Hai anh em bọn họ đến cửa đòi lại, nghe nói lúc đó mẹ và chị dâu cả của anh kiên quyết không chịu thừa nhận, còn nói là bọn họ bỏ tiền mua, vô sỉ mặt dày chọc giận Cung Vãn Đường, cô ấy lập tức chạy đến cục công an báo án khởi tố.”
“Anh cả của anh tự cho rằng mình đã bò đến cấp bậc quản lý trong ủy ban cách mạng là có thể sử dụng quyền lực trong tay để tạo áp lực, kết quả anh ta đã quá khinh thường mối quan hệ và bản lĩnh của nhà họ Cung, đôi bên đối đầu chưa đến một tuần, các chứng cứ phạm tội của anh cả, em trai, em rể và cháu trai nhà anh đều đã được trình đến trước mặt lãnh đạo.”
“Thật ra lúc đó các lãnh đạo cũng đang muốn xử lý đám người kia, trước khi xử lý nhà họ Thôi thì cũng đã c.h.é.m rớt vài cánh tay đắc lực của bọn họ rồi, ở giai đoạn quan trọng đó mà nhà họ Cung có thể lấy ra chứng cứ, mọi người đều đoán được là có người đang muốn giúp bọn họ.”
“Không bao lâu sau mấy người anh cả của anh đã bị bắt, bên trên hành động rất nhanh, mỗi người đều bị bắt giữ tách riêng ra thẩm vấn.”
“Anh cả của anh biết mình đã mất thế lực, muốn bảo vệ mình nên đã khai hết những gì anh ta biết, chủ động cung cấp rất nhiều chứng cứ có tác dụng, cũng nhờ thế nên mới giữ được mạng sống, bị phán tù chung thân.”
“Em trai tôi từng phụ trách điều tra vụ án của nhà họ Thôi, tôi từng xem qua hồ sơ phạm tội của bọn họ, anh cả, em trai, em rể và cháu trai của anh bị nhổ cỏ tận gốc chẳng oan chút nào cả.”
“Tôi nói một câu hơi khó nghe, hai cha con nhà anh cả của anh tham lam vô đội, trong mắt chỉ có quyền và tiền, dựa theo tính cách của bọn họ, lần đó không ngã thì trong tương lai cũng sẽ bị ngã thôi.”