Nhóm năm người Ngả Nhã, Thải Y bắn đi như pháo, lao thẳng tới đảo nhỏ.
Bốn người Bác Cách, Lao Lý, Lao Luân sắc mặt độc ác, trên người tự nhiên tỏa ra một cỗ khí tức sát phạt, hiển nhiên là không có ý tốt.
Thạch Nham bị tụt lại ở cuối cùng.
Thế nhưng hắn cũng không vội, vừa đi vừa nghe tiếng giao chiến ở giữa đảo nhỏ truyền ra, không nhanh không chậm đi tới, trông có vẻ khá là thích ý.
Chờ khi hắn đi tới bên cạnh hồ nước thì đã thấy ba võ giả trước đã tắt thở.
Năm người Ngả Nhã, Thải Y đang vây quanh 3 thi thể vừa giết, cẩn thận kiểm tra trên người đối phương, gỡ Huyễn Không giới chỉ trên người họ xuống.
Ngả Nhã tìm kiếm trên người 1 võ giả Niết Bàn nhị trùng thiên, Thải Y, Bác Cách tìm kiếm trên người một võ giả Niết Bàn nhất trùng thiên, hai huynh đệ Lao Lý cũng vậy, năm người tỉ mỉ lật tới lật lui, rất sợ để sót bảo bối.
Thạch Nham đi tới dừng lại cách 5 người một khoảng, không nói một lời.
Một luồng tinh khí từ thi thể 3 võ giả bay tới, lặng lẽ nhập vào trong huyệt đạo của hắn, khiến cho tinh thần hắn cảm thấy thoải mái.
Hắn không tranh công, cũng không hạ thủ, không cần chiến lợi phẩm, nhưng mà tinh khí của 3 võ giả kia đối với hắn mà nói còn quý giá hơn cả yêu tinh trong Huyễn Không giới.
Trong Ám Từ Vụ Chướng, tinh nguyên là thứ quý giá nhất, là thứ tất yếu phải có.
Nếu lúc hắn gặp 3 võ giả Niết Bàn này mà toàn lực giết đối phương thì hắn tin rằng 3 người này rất khó sống.
Thế nhưng muốn giết 3 người này, hắn cũng sẽ tiêu hao không ít lực lượng, mà quan trọng nhất là bại lộ thực lực.
Đây không phải là điều hắn muốn.
Không lãng phí một tia tinh nguyên, nhưng có thể thu lấy tinh khí của 3 người, bất luận người khác nói gì đều có lời.
Nhìn năm người Ngả Nhã, Thải Y kiểm tra 3 cái xác, lại thấy tinh khí rót vào trong người mình, Thạch Nham khá là vui sướng.
Tới tận lúc này, hắn mới tin lời Bác Cách nói. Bạn đang đọc truyện tại
TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn
Ngả Nhã quả nhiên không phải người tốt.
Lúc trước nữ nhân này thấy hắn mà không hạ sát thủ, trái lại còn tặng cho hắn một khối yêu tinh, điều này hiển nhiên không hợp với tính cách của nàng.
Lại liên hệ với cách nói của Bác Cách, hắn tin rằng lúc trước Ngả Nhã đúng là có tính toán khác.
Ở trong mắt những người như Ngả Nhã, Thải Y, Vô Tận hải chỉ là vùng đất man di, võ giả xuất hiện ở nơi đó có vào Ám Từ Vụ Chướng trong người chẳng có bảo bối gì cho nên mới không muốn lãng phí tinh nguyên tới giết hắn.
Nhưng lần này lại khác.
3 võ giả kia là số nhiều, hơn nữa còn giết 3 người bên cạnh hồ nước, rõ ràng là vừa mới cướp của giết người xong, ở trong mắt Ngả Nhã, Thải Y, ba người này đúng là có giá trị.
Cho nên, bọn hắn phải chết.
Đám người Ngả Nhã, Thải Y cẩn thận tìm kiếm một lúc, hai huynh đệ Lao Lý nhướng mày vui mừng, hắc hắc cười nhẹ, dường như có thu hoạch tốt.
Ngả Nhã và Thải Y thần sắc vẫn bình thường, Thạch Nham đoán là không thu hoạch được gì nhiều.
Bác Cách thì lạnh giọng chửi nhỏ, dường như không nhận được gì tốt, hắn và Thải Y cùng bọn, Thạch Nham không nhận ra sắc mặt của Thải Y có gì thay đổi, nhưng từ lời nói biểu tình của Bác Cách đã đoán ra hai người này không có nhiều thu hoạch.
Sau một lúc lưu tâm quan sát, tinh khí trên 3 thi thể kia đã hết.
Thạch Nham âm thầm cảm thụ động tĩnh trong các huyệt đạo, biết tinh khí của 3 người này vẫn trong phạm vi chứa đựng của hắn cho nên mới yên tâm, tiếp tục bất động nhìn 5 người.
"Thạch Nham, đem mấy cái xác này ra xa đi, thật khó khăn lắm mới có một cái hồ nước, chúng ta phải tắm rửa."Thải Y nhẹ nhàng cười nói rất ngọt ngào, nhìn về phía hắn ý bảo hắn tới xử lý mấy cái xác này.
Ngả Nhã cũng nhướng mày, ánh mắt hơi sáng ngời, hiển nhiên cũng có dự định tắm rửa.
Nữ nhân trời sinh yêu thích sạch sẽ, nhất là những nữ nhân xinh đẹp dị thường như Ngả Nhã, Thải Y, nếu không phải đang ở trong Ám Từ Vụ Chướng thì kiểu gì hai nàng ngày nào cũng phải tắm rửa, chăm sóc dung nhan, lúc này có một hồ nước, bảo sao hai nàng không thể không động tâm.
"Được."Thạch Nham cười nhạt một tiếng, rất thức thời bước qua xách 3 thi thể đầy máu, nhanh chóng bay đi.
Những cái xác bị hắn hút khô tinh khí chẳng bao lâu sẽ có hiện tượng thân thể mất nước, cả người khô quắt, hắn còn đang dự định làm cách nào che giấu điều này, vừa lúc Thải Y vừa nói như thế rất hợp tâm ý của hắn, cho nên hắn vui vẻ làm mấy chuyện vặt này.
Thải Y rất hài lòng, đợi sau khi hắn rời đi mới cười duyên nói:
"Trong đội ngũ có một người chết thay trong lúc nguy hiểm, lúc bình thường thì làm chuyện vặt vãnh, quả nhiên cũng không tệ lắm."Lúc nói nàng không khỏi nhìn về phía Ngả Nhã nhưng lại thấy đối phương không tỏ ý gì.
Trong lòng hừ lạnh một tiếng, Thải Y trợn mắt nhìn Bác Cách, lại hờ hững nhìn Lao Lý, Lao Luân, thản nhiên nói:
"Nữ nhân chúng ta phải rửa mặt chải đầu, ba đại nam nhân các ngươi có nên tránh đi một chút hay không?"Hai huynh đệ Lao Lý xán lạn cười, gật đầu quay đi.
Bác Cách sửng sốt một chút, không khỏi nhìn Ngả Nhã, cẩn thận nói:
"Sư tỷ, có nên chờ tinh nguyên khôi phục rồi mới rửa mặt không?""Đã lâu rồi chưa tắm, lại khó khăn lắm mới có một cái hồ nước sạch, không thể đợi được nữa." Thải Y nói vậy rồi liếc mắt nhìn Ngả Nhã một cái, lại cười nói:
"Ngả Nhã, nghĩ có muốn chờ không?"Ngả Nhã hờ hững gật đầu, chợt lạnh lùng nhìn về phía Bác Cách, hai mi cau lại, nói:
"Còn không đi?"