Thạch Nham không nói nhiều, mỉm cười vươn tay ra, huyết văn giới bắn ra huyết quang, địa tâm hỏa đang bay tới bỗng nhiên biến mất trong huyết văn giới của hắn.
Đồng thời, huyền băng hàn diễm cũng rơi vào trong huyết văn giới.
" Thật sự có viêm lực của thái dương chi tinh!"Hai mắt Triệu Phong hiện ra quang mang cực nóng bỏng, kinh hỉ nhìn Thạch Nham:
"Tiểu tử, ta vừa rồi không cảm giác nhầm chứ?""Không sai, bên trong nó đích xác có viêm lực của thái dương chi tinh." Thạch Nham gật đầu.
" Đối với người tu luyện mượn dùng thái dương chi lực mà nói, viêm lực của thái dương chi tinh chính là bảo vật trân quý nhất, nếu có thể mượn dùng thái dương chi tinh để tu luyện một phen, ta nghĩ vũ kỹ của ta sẽ đạt được đột phá cực lớn." Triệu Phong ánh mắt sáng quắc:
"Nếu có thể mượn dùng thái dương chi tinh, lĩnh ngộ sẽ sâu thêm một ý cảnh, ta có lẽ có thể bước vào Thông thần chi cảnh."Thạch Nham cười nhẹ lắc đầu:
"Cái đó thuộc về ta.""Nếu có thể thì về sau cho ta mượn tu luyện một đoạn thời gian, ta không cần lực lượng của thái dương chi tinh, chỉ cần có thể cảm thụ một chút, để ta quan khán sự đốt cháy của hỏa viêm, đặc điểm phóng thích viêm lực trong thái dương chi tinh là được, thế nào." Triệu Phong nhìn về phía Thạch Nham với vẻ khẩn cầu, vẻ mặt chờ mong.
Thạch Nham nhíu mày, do dự một chút do dự một chút rồi thản nhiên nói:
"Nếu chỉ là như vậy thì không thành vấn đề."Triệu Phong cực kỳ kinh hỉ, cười ha ha.
" Đoàn hỏa viêm đó rốt cuộc là gì?" Lý Duyệt không nhịn được hỏi.
"Ừ, xem như là một loại thiên hỏa mới đi, đến từ chính núi lửa vạn năm, có ý thức, gặp may mắn hấp thu được thái dương chi tinh. Hiện tại vẫn chưa biết tiềm lực của nó lớn bao nhiêu , có điều nếu nói địa hỏa có ý thức, cho dù là thiên hỏa, vậy thì nó chắc là thiên hỏa rồi." Thạch Nham giải thích.
" Thiên hỏa ư?"Đám người Triệu Phong, Lý Duyệt thậm chí là Thải Y vẻ mặt cực kỳ hâm mộ nhìn hắn.
" Nghe nói trong thế gian này, có tổng cộng chín loại thiên hỏa tồn tại, nếu cộng thêm thiên hỏa này xem như là mười loại." Triệu Phong cảm thán: "Trên Thần Châu đại địa của chúng ta, vẫn truyền lưu truyền thuyết vè thiên hỏa, nhưng người có thiên hỏa lại cực kỳ hiếm thấy. Mỗi một dạng thiên hỏa, tựa hồ cũng có công hiệu độc đáo riêng, có lực lượng thần bí khiến người ta cực kỳ hâm mộ, tên gia hỏa ngươi thật sự là vận khí tốt, không ngờ lại có thể có được thiên hỏa."
" Có biết là có chín loại thiên hỏa nào hay không?" Thạch Nham trong lòng khẽ động, giả bộ tùy ý hỏi
Hắn cũng nghe nói qua tới lời đồn về thiên hỏa, nói trên thế giới này, thiên hỏa được biết tổng cộng có chín loại, nói chín loại thiên hỏa này còn có xếp hạng.
Nhưng bất luận là chỗ U Vân hay là Vô Tẫn hải, tựa hồ không có ai biết chín loại thiên hỏa rốt cuộc là những loại nào.
Triệu Phong, Lý Duyệt đến từ chính Thần Châu đại địa, Thần Châu đại địa là trung tâm của tất cả võ giả, nếu nói võ giả của nơi nào biết được tên của chín loại thiên hỏa thì chắc chính là người của Thần Châu đại địa.
" Hỗn Độn Thánh Hỏa, Diệt Thế Lôi Viêm, Cửu U Phệ Hồn Diễm, Thái Cổ Yêu Hỏa, Luyện Ngục Chân Hỏa, Âm Linh Quỷ Hỏa, Chu Tước Chân Hỏa, Huyền Băng Hàn Diễm, Bì Tuyệt Thi Hỏa!"Ánh mắt Triệu Phong sáng ngời, nói: "Chín loại thiên hỏa này chính là tên của thiên hỏa đã được biết tới, ở Thần Châu đại địa của chúng ta, vẫn truyền lưu sự thần bí của chín loại thiên hỏa này, có điều về phần chín loại thiên hỏa này rốt cuộc có diệu dụng gì, có thần bí gì thì chúng ta lại không biết. Có lẽ, chỉ có người có thiên hỏa mới biết được tác dụng thần bí của chín loại thiên hỏa này, và chỗ đáng sợ của chúng."
" Hỗn Độn Thánh Hỏa, Diệt Thế Lôi Viêm, Cửu U Phệ Hồn Diễm, Thái Cổ Yêu Hỏa, Luyện Ngục Chân Hỏa, Âm Linh Quỷ Hỏa, Chu Tước Chân Hỏa, Huyền Băng Hàn Diễm, Bì Tuyệt Thi Hỏa..."Thạch Nham thì thào, mắt cũng chầm chấm sáng lên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
TruyệnFULL.vn chấm cơm.
" Hỗn Độn Thánh Hỏa bài danh đệ nhất, một khi bài danh cuối cùng, mỗi một loại thiên hỏa tựa hồ đều có thể dung hợp với võ giả, một khi võ giả dung hợp được thiên hỏa chẳng những có thể đạt được lực lượng của thiên hỏa, tựa hồ còn có thể có được nhiều thứ hơn." Triệu Phong hâm mộ nhìn hắn.
Lúc trước Huyền Băng Hàn Diễm vẫn ở trên ngực Thạch Nham, khi địa tâm hỏa tiến vào huyết văn giới, bởi vì viêm lực quá mạnh mẽ, hơn nữa Huyền Băng Hàn Diễm cố ý thu liễm lực lượng, thế cho nên Triệu Phong bọn họ cũng không biết cột hàn quang đó không ngờ lại chính là Huyền Băng Hàn Diễm trong chín loại thiên hỏa.
Nếu bọn họ biết Huyền Băng Hàn Diễm và Cửu U Phệ Hồn Diễm lúc này đều ở trên người Thạch Nham, cũng không biết sẽ giật mình tới mức nào.
Thạch Nham hỏi được tin tức hắn muốn biết, cũng không nói gì về thiên hỏa nữa, cho nên mỉm cười nhìn về phía đám người Triệu Phong:
"Các ngươi vừa rồi ở bên trên có thu hoạch thế nào?"Triệu Phong sắc mặt vui vẻ, hí hửng nói: "Chúng ta có được bốn loại bí bảo, đều là thánh cấp, ba thứ trong đó là thánh cấp nhất phẩm, một cái là thánh cấp tam phẩm! Hắc hắc, lần này thật sự là kiếm được, cho dù là ở Thần Châu đại địa, bí bảo thánh cấp cũng rất ít gặp, bí bảo thánh cấp tam phẩm thì chỉ có một số nhân vật trọng yếu thế lực lớn mới có, ha ha!"
Nói đến chỗ cao hứng, Triệu Phong không nhịn được đắc ý cười ha hả.
Bí bảo mà Luyện khí sư luyện chế, chia làm phàm cấp, huyền cấp, linh cấp, thánh cấp, và thần cấp, năm cấp bậc, mỗi một cấp bậc lại chia làm bảy phẩm, nhất phẩm là kém nhất, thất phẩm là tốt nhất, lần này Triệu Phong có thể có được bí bảo thánh cấp tam phẩm, thực sự là số cũng may, khó trách hắn cao hứng như vậy.
" Các ngươi thì sao?" Thạch Nham lại nhìn về phía Xích Tiêu, Thải Y.
" Hai loại bí bảo thánh cấp nhất phẩm." Xích Tiêu cười cười, lấy ra một thanh chủy thủ màu bạc, giơ giơ lên rồi nói:
"Ta có cái này."Xích Tiêu thoạt nhìn thì bình tĩnh, có điều ánh mắt lại đột nhiên cực kỳ nóng bỏng.
Lần này Xích Tiêu có thể ở trong ám từ vụ chướng có được bí bảo thánh cấp, tương lai một khi tâm thần tương thông với luyện thánh cấp rồi, thực lực sẽ đề thăng mạnh.
Xích Tiêu bằng vào bí bảo thánh cấp, nói không chừng có thể trở thành Thương Minh, một người cường hãn nhất trong tương lai của Liệt Hỏa đế quốc, Thần Hữu đế quốc, trở thành võ giả chí tôn trong U Vân, hắn tất nhiên là rất vui sướng.
" Không tồi không tồi." Thạch Nham liên tục gật đầu:
"Còn cái kia đâu?"" Ở trong tay ta." Thải Y cười khẽ, vẫn không lấy bí bảo trong huyễn không giới ra, có điều thoạt nhìn tựa hồ cũng cực kỳ hài lòng:
"Vận khí của ta coi như là không tồi, thật không ngờ, lần này ở trong ám từ vụ chướng thật sự có thể có chút thu hoạch."Lao Lý, Lao Luân đều vẻ mặt hâm mộ, than vãn vận khí của mình không tốt, không có được thu hoạch gì ở đây.
" Tiểu tử, chúng ta có phải nên ly khai hay không?" Triệu Phong đợi trong chốc lát rồi phát hiện trong cổ thành này đã không còn ai, không khỏi có chút bối rối:
"Những tên gia hỏa đó đi rồi, chắc là tới dị địa khác rồi, chúng ta đi sớm chút đi, nói không chừng còn có thể thu hoạch thần hồn, nếu muộn thì không có gì đâu."" Ngươi cũng biết phương hướng à?" Thạch Nham kinh ngạc nói.
Triệu Phong lấy ra một cái la bàn tương tự với cái của Ngải Nhã, giơ giơ lên:
"đồ chơi do Linh Bảo tông luyện chế, có thể phân rõ phương hướng của bất kỳ khu vực nào, có thứ này tất nhiên sẽ không lạc đường."" Vậy là tốt rồi." Thạch Nham mắt sáng lên, mỉm cười nói:
"Một khi đã như vậy, chúng ta đây có thể đi ra ròi."" Các ngươi thì sao?" Triệu Phong nhìn về phía đám người Xích Tiêu, Thải Y:
"Vẫn đi với chúng ta chứ?"Xích Tiêu, Thải Y có được bí bảo, độ tin tưởng tăng mạnh, cũng gật đầu.
Huynh đệ Lao Lý thì không có thu hoạch gì ở chỗ này, vẫn hy vọng có thể có được kỳ ngộ từ dị địa khác, tất nhiên sẽ không nửa đường bỏ cuộc, cũng đều gật đầu tỏ ý sẽ đi cùng đường với họ.
Triệu Phong vốn không muốn nhập bọn với họ, nhưng nể mặt Thạch Nham, cũng không nói gì, lấy la bàn ra phân rõ một cái phương hướng rồi nói với Thạch Nham:
"Ngươi và bọn họ đi theo chúng ta, một cái dị địa cách nơi này rất xa, nhiều nhất thì hai ngày là có thể tới nơi."" Tốt."Thạch Nham gật đầu.
Triệu Phong và Lý Duyệt liếc nhau một cái, phân phó cho người của Quang Minh thần giáo đuổi theo bọn họ, rồi dẫn đầu bay ra ngoài.
Từ sau khi Thiên môn bạo liệt, tất cả nơi đây đều khôi phục bình thường, ngay cả thần lôi bao phủ ở ngoại vi tựa hồ cũng không còn.
Thạch Nham lúc trước còn lo tới thần lôi này, dù sao một thân tinh nguyên của hắn cũng đã hao hết hơn phân nửa, lúc này thần lôi bên ngoài vẫn còn thì hắn sẽ phải tiếp tục mượn dùng lực lượng của Lưu Vân Phá Thiên Toa, mới có thể đột phá, đến lúc đó một thân tinh nguyên hao hết, nếu đột nhiên gặp phải hung hiểm thì khó rồi.
Tuy rằng Xích Tiêu và Thải Y coi như là cảnh giới bất phàm, nhưng hắn không muốn giao vận mệnh của mình cho người khác, nói vậy, hắn sẽ phải hao phí một số thời gian, trước tiên mượn dùng yêu tinh, khôi phục tinh nguyên rồi mới xuất phát.
Không có thần lôi bên ngoài, hắn không cần cố kỵ nhiều như vậy, cùng đám người Xích Tiêu bay lên phía chân trời, đuổi theo đoàn người Triệu Phong.
Nửa ngày sau, bên trên một ngọn núi, đoàn người Triệu Phong gặp một đám yêu thú, đây chỉ là đàn yêu thú cấp sáu, không làm nất bao nhiêu thời gian của bọn họ đã bị thanh tẩy sạch sẽ.
Bên trong đội ngũ của Triệu Phong, mấy võ giả cảnh giới khá thấp, tinh nguyên hao tổn không nhỏ, Triệu Phong không thể không để mọi người ở lại nghỉ ngơi trong chốc lát, mượn dùng yêu tinh để bổ sung tinh nguyên.
Thạch Nham thừa dịp này lấy ra yêu tinh bên trong huyễn không giới, cùng ba người Xích Tiêu, Tả Hư, Tả Thi lặng lẽ khôi phục tinh nguyên.
Ba người Xích Tiêu vốn rất quẫn bách, bởi vì có được sự trợ giúp của Thạch Nham mới có đủ yêu tinh để khôi phục.
Ba người này dọc theo đường đi đã hao phí rất nhiều tinh nguyên, vẫn ở trong trạng thái không còn yêu tinh, nhưng thông qua chiến đấu ơ cổ thành lần này, bọn họ nhân cơ hội từ trên người một số người chết, thu được không ít yêu tinh, lúc đó lại được Thạch Nham tặng cho mấy khối yêu tinh, lần này yêu tinh cuối cùng cũng đủ dùng.
Bước vào thiên vị cảnh, tinh nguyên cổ thụ của Thạch Nham ước chừng tăng trưởng gấp đôi, lúc này khôi phục tinh nguyên, tốc độ tất nhiên cũng chậm lại.
Xích Tiêu và hắn khi mượn dùng yêu tinh để khôi phục tinh nguyên, mất rất nhiều thời giờ.
Khi võ giả bên Triệu Phong đã sớm tinh thần mười phần thì chỉ có Thạch Nham và Xích Tiêu hai người là vẫn đang tiếp tục mượn dùng yêu tinh để khôi phục tinh nguyên.
Triệu Phong bởi vì biết về sau còn có rất nhiều chỗ cần nhờ Thạch Nham, nên cũng không vội thúc giục, cùng đám người Lý Duyệt chờ đợi, khi Thạch Nham và Xích Tiêu tinh thần hăng hái đứng lên thì mới tiếp tục khởi hành, đi tới một dị địa khác.
Lần này cũng không tiếp tục gặp phải yêu thú, dọc theo đường đi thuận lợi hơn nhiều.
Hai ngày sau, bọn họ cuối cùng cũng tới một chỗ dị địa khác.
Ở bên ngoài dị địa này có sương khói màu xám nồng đậm đang lượn lờ, có điều trong đó cũng không có tồn tại như thần lôi đủ để oanh sát linh hồn của Thạch Nham.
Đi theo phía sau đám người Triệu Phong, Lý Duyệt, đámThạch Nham, Xích Tiêu, Thải Y cũng đều hạ xuống dị địa này.