SÁT THẦN

Bốn mắt nhìn nhau, hai người bỗng nhiên đồng thời trầm mặc.

Không khí có chút quỷ dị.

" Ngươi là thánh nữ của Thiên Trì Thánh Địa, chỉ cần Thiên Trì Thánh Địa không diệt vong thì ngươi vẫn có thể cao cao tại thượng, nhận sự quỳ bái của võ giả dưới trướng." Thạch Nham trầm mặc trong chốc lát rồi bỗng nhiên bình tĩnh nói: "Ta lần này sở dĩ hiện thân trước ngươi, chỉ là cảm thấy lòng dạ ngươi chắc không hẹp hòi như vậy, có lẽ có thể bàn về tình thế hiện nay của Vô Tẫn hải với ta."

" Ngươi muốn biết gì?" Cù Nghiễn Tình nhíu mày, than khẽ.

" Ta chỉ biết Viên La hải vực và Già La hải vực đã thuộc về Ma nhân, Minh nhân, tin tức có liên quan tới Tam Thần Giáo, Cổ gia, Đông Phương gia cũng không minh bạch, ta rất hiếu kỳ ba phương thế lực này hiện giờ ở nơi nào? Viên La hải vực bị Ma nhân chiếm lấy, bọn họ tất nhiên cần. Tu luyện mới."

" Đông Phương gia tạm cư ở Hắc Thủy hải vực Hắc Thủy hải vực, Cổ gia thì tới Đồ Tháp hải vực, dựa vào thế lực của Tào gia. Về phần Tam Thần Giáo..."

Cù Nghiễn Tình do dự một chút rồi mới nói: "Giáo đồ của Tam Thần Giáo thì không hoạt động ở Vô Tẫn hải, dựa theo phỏng đoán của chúng ta thì người của bọn họ có lẽ đang tiềm tàng ở đáy biển, đang tĩnh quan kì biến, chờ chúng ta và Ma nhân, Minh nhân ngươi chết ta sống rồi, thì mới từ đáy biển chui ra."

"Vậy nói với ta tình thế trong một năm nay đi."

Cù Nghiễn Tình chậm rãi gật đầu, kể lại tình huống mà nàng ta biết.

Một năm nay Thạch Nham ma luyện mình trong ám từ vụ chướng, mất liên hệ với Vô Tẫn hải, hoàn toàn không biết gì cả về thế cục nơi này.

Một năm trước, hắn rời khỏi Vô Tẫn hải không bao lâu thì Thiên môn của Ma Vực và Già La hải vực bị đả thông, Thi Hồn kiều từ Ma Vực kéo dài ra tới hải vực Già La.

Ma Đế Ba Tuần, Xích Diêm, chân thân cùng nhau hàng lâm Già La hải vực, hơn nữa mang theo mấy ngàn tinh nhuệ.

Trong thời gian một tuần ngắn ngủi, Ma nhân đã giá lâm Viên La hải vực, quét sạch tất cả chướng ngại trong Viên La hải vực.

Trong lúc này, Âu Dương Lạc Sương của Tam Thần Giáo bộc lộ tài năng, dùng Nguyệt Hoa Ngân Nguyệt vũ hồn đã ngưng luyện ngàn năm giao chiến với Ba Tuần, khổ chiến nửa ngày, thì chống đỡ hết nổi bị thua.

Do đó, Tam Thần Giáo rút khỏi Viên La hải vực, một bộ phận chui vào đáy biển, một bộ phận thì ẩn nấp thánh địa, rất lâu rồi không hiện thân trên mặt biển.

Ngay cả Âu Dương Lạc Sương cũng bị thua, Cổ Tiêu và Đông Phương Quyết chỉ có thể tạm lánh mũi nhọn, không đợi ma cử xâm chiếm liền phân hoá thế lực, tách cao thủ trong tộc, chuyển vào Đồ Tháp hải vực và Hắc Thủy hải vực.

Không ít dân chúng thành vật hi sinh, bị Ma nhân trảm sát, Viên La hải vực thây phơi khắp nơi.

Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên không thể không đi lên, tọa trấn ở Hắc Thủy hải vực và Đồ Tháp hải vực, tụ tập thế lực khắp nơi của Vô Tẫn hải ứng phó sự xâm nhập của Ma nhân.

Lúc này, Âu Dương Lạc Sương thường xuyên lộ diện, thực lực chiến đấu mỗi lần đều dần dần tăng cường, lực lượng càng lúc càng đáng sợ, dần dần có thực lực bằng Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên.

Trong Đồ Tháp hải vực, khi Ma nhân chuẩn bị thừa cơ xâm nhập thì một đội ngũ Ma nhân bị trảm sát sạch sẽ một cách quỷ dị.

Sau đó Ma nhân phái ra Ma Chủ Ma Kì Tha đi điều tra, tại khu vực Thi Thần Giáo ở Đồ Tháp hải vực, Ma Kì Tha thân chịu trọng thương, thiếu chút nữa thì không thể còn sống phản hồi.

Ba Tuần giận tím mặt, tự thân xuất mã, lẻ loi một mình đi vào một khối hải vực đó, tìm Thi Thần Giáo tiến hành trả thù.

Trong Thi Thần Giáo, hai đại Thi Vương vạn năm liên thủ, dùng chân lý thiên địa ngũ hành, khiến Ba Tuần vô công mà về, dưới sự che lấp của ngũ hành thiên mạc (màn trời ngũ hành), tông giáo của Thi Thần Giáo toàn bộ được bao phủ, ngay cả thần thức của Ba Tuần cũng khó có thể xuyên thấu.

Trải qua một trận chiến này, Thi Thần Giáo được chú ý.

Thanh Minh thân là giáo chủ của Thi Thần Giáo, trong đại chiến kinh thiên động địa đó, ngược lại chỉ sống chết mặc bây, không ngờ không có tư cách tham dự.

Sau chuyện Ba Tuần phóng tiếng, Thi Thần Giáo phát sinh dị biến, hai đại Thi Vương đa thoát ly sự khống chế của Thanh Minh, trở thành chủ nhân chân chính của Thi Thần Giáo, Thi Nô vốn nên bị quản chế thì thành trụ cột của Thi Thần Giáo, đệ tử trước kia của Thi Thần Giáo thì thành người hầu hầu hạ Thi Nô.

Thi Vương, Thi Nô của Thi Thần Giáo từ nô bộc biến thành chủ nhân, chủ nhân ban đầu thì thành nô bộc hầu hạ.

Hai đại Thi Vương quật khởi, sửa lại lịch sử của Thi Thần Giáo, Thi Vương, Thi Nô tụ lại thành một cỗ thế lực, ngự trị những giáo đồ Thanh Minh ban đầu.

Thi Vương có trí tuệ hai vạn năm chấp chưởng Thi Thần Giáo, làm Thi Thần Giáo thay hình đổi dạng, thực lực ngược lại tăng mạnh.

Ngay cả Ba Tuần Ma Đế cũng không thể chiếm được lợi ích từ sự liên thủ của hai đại Thi Vương, điều này khiến cho võ giả của tất cả thế lực của Vô Tẫn hải lần đầu tiên ý thức được Thi Vương có ý thức của mình thì đáng sợ cỡ nào.

Hạ gia suy tàn, chủ nhân thế hệ trước của Hạ gia Hạ Khinh Hậu ở Thương Khung hải vực bỗng nhiên rời núi, giao thủ với Minh nhân ở biên cảnh Già La hải vực, trảm sát mấy trăm Minh nhân các loại cấp bậc, lập tức che lấp tất cả quang mang của thủ lãnh các thế lực.

Tam đại Hắc Thiên Minh Vương của Thất Trọng Minh Giới đánh một trận với Hạ Khinh Hậu, đấu tới thiên hôn địa ám, nhưng lại không thể giết chết được Hạ Khinh Hậu. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hạ Khinh Hậu một trận chiến mà thành danh, một lần nữa tụ tập thế lực còn sót lại của Hạ gia phất riêng một ngọn cờ ở Thương Khung hải vực, cường hành ở phụ cận Thiên Yêu sơn mạch xây kiến tông lập phái, một lần nữa an cư cho Hạ gia.

Sau trận chiến này, mọi người bỗng nhiên phát hiện Hạ Khinh Hậu đã bước vào Thông thần nhị trọng thiên chi cảnh, hơn nữa tu vi linh hồn cực kỳ kỹ càng, ngay cả Dương Dực Thiên ngươi thừa nhận hắn ở tạo nghệ linh hồn thì cũng không thể vững vàng bằng Hạ Khinh Hậu.

Hạ gia một mực bị loại trừ một lần nữa đi lên vũ đài, hơn nữa chói mắt hơn cả trước kia.

Dương Dực Thiên của Thương Khung hải vực, công nhận thực lực cường hãn của Hạ Khinh Hậu, để mặc hắn độc bá nhất phương ở Thương Khung hải vực, để mặc cho hắn tới kiếm chế đám cao thủ Hắc Thiên Minh Vương của Già La hải vực.

Thi Vương vạn năm của Đồ Tháp hải vực, Âu Dương Lạc Sương của Tam Thần Giáo, còn có Hạ Khinh Hậu đột nhiên quật khởi, bốn cường giả này đột nhiên xuất hiện, quấy phá kế hoạch của Ma nhân, Minh nhân, hơn nữa có Tào Thu Đạo và Dương Dực Thiên vẫn liên hệ với thế lực võ giả khắp nơi, tụ tập thành lực lượng chống cự, khiến Ma nhân, Minh nhân bị áp chế.

Ma nhân, Minh nhân Vốn muốn trong thời gian ngắn dọn sạch Vô Tẫn hải, mắt thấy Vô Tẫn hải đột nhiên mọc ra bốn cao thủ đủ để uy hiếp bọn họ, không thể không cân nhắc, không mạo muội cấp tiến, mà từng bước tiến hành đại kế thâu tóm, từ từ xuất thủ với tam đại hải vực.

Một năm, hai đại Ma Đế, tam đại Minh vương, phân biệt giao thủ với Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên, hai đại Thi Vương vạn năm, Âu Dương Lạc Sương, Hạ Khinh Hậu, Ma Đế và Minh vương cũng không thể chiếm được lợi ích từ sự liên thủ của một cỗ cường giả này, đại chiến vài lần cũng đều bị thương, đã bắt đầu quấn cờ cất trống.

Sau đó binh sĩ dưới trướng bắt đầu giao chiến với nhau, ba ngày một trận chiến nhỏ, bảy ngày một trận chiến lớn, đánh nhau túi bụi.

Một năm sau, dưới sự chống cự của những cường giả Tào Thu Đạo, Dương Dực Thiên, Ma nhân và Minh nhân vẫn chưa chinh phục được Vô Tẫn hải, hai bên dần dần lâm vào tiêu hao chiến, bắt đầu so đấu nhân lực vật lực.

Cù Nghiễn Tình ngồi ngay ngắn trên ghế, uống một ngụm trà xanh rồi thản nhiên nói: "Một năm nay, dị tộc chiến đấu với cùng chúng ta, mỗi một khắc đều phát sinh, những gì mà ta nói chính là đại sự trong một năm nay. Trừ những cái này ra thì một số việc nhỏ khác không liên can tới ngươi, nghĩ chắc ngươi cũng không có hứng thú, ta cũng không nói làm gì."

" Thi Vương Vạn năm, Âu Dương Lạc Sương, Hạ Khinh Hậu..."

Thạch Nham thì thào tự nói, vẻ mặt có chút quái dị, khóe miệng nở nụ cười.

Hắn bỗng nhiên phát hiện tên này không ngờ đều có quan hệ khúc mắc với hắn.

Nếu không phải sinh ấn của hắn kích phát ý thức sinh mệnh của Thi Vương vạn năm, Thi Vương vạn năm cũng sẽ không có trí tuệ, sẽ không phản bội Thanh Minh, cũng sẽ không xuất hiện đối kháng với Ma Đế Ba Tuần, chỉnh hợp Thi Thần Giáo, để Thi Nô trở thành chủ nhân.

Có thể nói, Thi Vương vạn năm lột xác chính là một tay hắn tạo thành.

Âu Dương Lạc Sương thì cũng khác mấy.

Năm đó nếu không phải hắn có được tinh thần truyền thừa, kích phát biến hóa của vẫn thạch thiên ngoại, có lẽ Âu Dương Lạc Sương vẫn đang khổ tu trong vẫn thạch, không thể thức tỉnh nhanh như vậy được.

Bởi vì sự xuất hiện của hắn, Âu Dương Lạc Sương mới tỉnh dậy nhanh như vậy, tiến tới nhập trú Vô Tẫn hải, thành cao thủ Thần cảnh chói mắt nhất của Tam Thần Giáo.

Hạ Khinh Hậu cũng thế.

Hắn biết, Hạ Khinh Hậu sở dĩ khôi phục bình thường nhanh như vậy là vì có được lợi ích của linh hư đan của Dạ Trường Phong, ở trong ám từ vụ chướng, Dạ Trường Phong từng nói rõ Hạ Khinh Hậu đã tới đầm lầy dưới tiểu đảo, bị nhốt rất nhiều năm, từ trong đầm lầy có được một giọt thần hồn trong vắt còn sót lại.

Khi hấp thu thần hồn trong vắt đó, luân hồi vũ hồn của Hạ gia phát sinh ngụy biến, khiến cho thần trí của hắn không rõ, trở nên thường ngây dại.

Linh Hư đan xuất hiện, khiến hắn dần dần tìm được mình, tiêu hóa chân lý võ đạo lưu lại trong thần hồn trong vắt, lúc này mới giúp hắn bước vào một cảnh giới mới, bước vào Thông thần nhị trọng thiên chi cảnh, hơn nữa nắm giữ được bí kỹ huyền áo từng lưu lại trong thần hồn trong vắt, lúc này mới có thể giao chiến bất bại với Hắc Thiên Minh Vương.

Thi Vương, Âu Dương Lạc Sương, Hạ Khinh Hậu...

Thạch Nham cười hắc hắc, tâm thần sung sướng.

Một năm nay, hắn tuy rằng không hoạt động ở Vô Tẫn hải, nhưng hắn nhưng hắn hoặc là vô tình hoặc là hữu tâm thúc đẩy cường giả của ba phương này, lại thay thế được hắn, ở Vô Tẫn hải tạo nên kinh đào hãi lãng, khiến tình thế của Vô Tẫn hải không thở trở nên quá khó.

Từ trình độ nào đó cho thấy, hắn vẫn đang lặng lẽ ảnh hưởng tới thế cục của Vô Tẫn hải này- mặc dù bản thân hắn không ở đây.

" Ngươi cười gì?" Cù Nghiễn Tình kinh ngạc.

" Không có gì." Thạch Nham lắc đầu, do dự một chút rồi lại hỏi: "Có tin tức của Dương gia không, một năm gần đây có người của Dương gia hoạt động hay không?"

" Người của Dương gia lúc này chắc một bộ phận đang hoành hành ở thành hoang dưới đáy biển, chúng ta nhận được tin tức, đám người Dương Mộ từng xuất hiện ở thành hoang dưới đáy biển. Có điều hiện giờ tình thế của Vô Tẫn hải ác liệt, cũng không có ai có lòng đi tìm bọn họ gây phiền toái, theo chúng tôi thấy, Dương Mộ bọn họ chắc từ chiến trường Vực Sâu đi ra rồi, đã tới thành hoang dưới đáy biển." Cù Nghiễn Tình thản nhiên nói.

" Thành hoang?" Thạch Nham vẻ mặt kinh ngạc.

"Ừ thành hoang d đáy biển chính là hải tộc ra, mục đích là để tiến hành trao đổi vật phẩm với nhân tộc chúng ta. Vật tư ở dưới đáy biển tuy rằng phong phú, nhưng cũng có có một số tài liệu tu luyện, chỉ có trên mặt biển mới có. Hải tộc làm ra thành hoang, chính là để võ giả trên mặt biển dùng vật tư trên biển để đổi tài liệu tu luyện dưới đáy biển."

" Dương Mộ không ngờ từng xuất hiện ở thành hoang."

Thạch Nham thì thào, mắt bỗng nhiên sáng lên.

Bình luận

Truyện đang đọc