SÁT THẦN

Linh hồn tế đài của Thạch Nham rõ ràng khác với của người khác, linh hồn tế đài của hắn cũng có ba tầng, nhưng mà tầng thứ hai của linh hồn tế đài lại chia làm khối.

Một chỗ là áo nghĩa tế đài, bên trong lưu chuyển áo nghĩa tinh thần, không gian, sinh tử thiên hỏa tế đài thì có mấy thiên hỏa ngưng luyện hình thành.'

Chỗ khác thì là một khu vực hắc ám giống như hắc động, không có một tia khí tức nào, không có ba động, tạo cho người ta một loại cảm giác thần bí khó lường.

Phía trên linh hồn tế đài bồng bềnh thần hồn của Thạch Nham. Lúc này thần hồn của hắn đã diễn biến thành hư ảnh của nhục thân, chính là hắn khác được thu nhỏ lại gấp mười lần, như là một đạo u ảnh, lẳng lặng ngồi ngay ngắn trên lực lượng áo nghĩa tế đài, thiên hỏa tế đài và tế đài gì đó. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hư ảnh thần hồn của hắn rất nhạt, giống như u hồn, ở chỗ mi tâm hiện ra một ấn ký kỳ diệu.

Đó là ấn ký màu máu được tạo thành từ năm đó huyết tinh vân đoàn.

Ở mi tâm của nhục thân hắn, ấn ký này cũng từng hiện lên, khi hắn ngưng luyện thành thần bí tế đài, ấn ký huyết tinh vân đoàn và Tâm Hải Ngũ Ma, Tụ hồn châu cùng nhau hòa thành một thể, biến mất khỏi mi tâm của hắn, biến thành thần bí tế đài.

Thì ra ấn ký không hề biến mất, mà là một lần nữa lạc ấn trong thần hồn của hắn, biến thành dấu hiệu rực rỡ ở trán của thần hồn.

năm đóa huyết tinh vân đoàn xếp hành thành năm mũi nhọn, ấn ký màu máu như huyết hải, phi thường tà ác và thần bí, lạc ấn sâu trong thần hồn.

Nữ tử áo đen lúc này đang ngưng thần chú ý ấn ký màu máu ở trán thần hồn của hắn, trong con ngươi màu xanh hiện ra sắc thái cực kỳ phức tạp, tựa hồ đang suy nghĩ xuất thần.

Thạch Nham không dám vọng động, từ trên người nữ tử áo đen này hắn cảm thấy được một cỗ khí tức năng lượng khiến linh hồn của hắn run rẩy, hắn tin, đối phương muốn giết hắn thì rất dễ dàng.

Chỉ là hắn không biết, chỗ mi tâm thần hồn của hắn, ấn ký đó lại hiện ra, cũng không biết ánh mắt của nữ tử thần bí áo đen tất cả đều tập trung vào nó.

Cả nửa ngày sau, nữ tử áo đen tựa hồ dần dần tỉnh lại, nhìn về phía hắn nói: "Ngươi từ đâu tới?"

Thạch Nham ngạc nhiên, sửng sốt một chút rồi mới truyền ra linh hồn niệm đầu: "Ta có thể về bản thể trước đã không?"

" Thân thể của ngươi còn có thể dùng nữa ư?" Áo đen ngoác miệng, giống như lệ quỷ, vẻ mặt đùa cợt: "Cho dù là cường giả Thần Vương cảnh, chú thành thần thể, bị thương nặng như vậy cũng vĩnh viễn không thể khôi phục, ngươi thì có thể ư?"

"Không sai." Linh hồn Thạch Nham truyền ra niệm đầu.

Thần thức vừa động, hắn bỗng nhiên phát hiện lực lượng nào đó đang trói buộc linh hồn tế đài của hắn rút đi như thủy triều, hắn lập tức lại có thể nắm quyền khống chế linh hồn tế đài.

Linh hồn tế đài bồng bềnh, hóa thành một đạo ánh sáng, một lần nữa biến mất trong bản thể của hắn.

Thạch Nham mở mắt ra, cảm thụ được sự đau đớn của thân thể, cứ vậy nằm trong hư không, bồng bềnh, ngẩng đầu nhìn nữ tử áo đen, nhếch miệng cười khổ: "Không phải ta muốn hại ngươi."

Gật đầu, nữ tử áo đen hờ hững thừa nhận: "Nhìn ra được, ngươi cũng không biết gì cả?" Đối phương muốn ngươi làm vật hi sinh, không có ý giữ lại mạng sống cho ngươi."

Thạch Nham trong lòng tức giận.

Hắn có thể khẳng định, có người động tay động chân trên tử tinh chiến xa, tựa hồ đoán trước được hắn sẽ lưu lại Nguyệt tinh, cũng biết nữ tử áo đen này sẽ đi qua đây, nên nhét thứ khủng bố nào đó vào trong chiến xa rồi đột nhiên kích phát.

Mục đích là muốn khiến hắn chết, khiến chiến hạm của nữ tử áo đen cũng chịu chung số phận.

Đây tuyệt đối là một đại âm mưu, có người đang tìm trăm phương ngàn kế chơi hắn, tính kế nữ tử áo đen này.

"Trước tiên nói chuyện đúng như kết quả mà đối phương dự liệu." Áo đen "Bình tĩnh nói: "Nếu Ám cức từ bạo tất cả thuận lợi th ngươi sẽ chết, không còn lại gì cả. Chiến hạm của ta cũng sẽ vỡ mấy chiếc, ta lần này rất khó ăn nói. Ngươi cưỡi tử tinh chiến xa mà đến, tử tinh chiến xa thuộc về Tử Diệu công chúa, ta sẽ tính nợ lên đầu Tử Diệu, ta sẽ bắt Tử Diệu phải trả giá đắt."

Thạch Nham gật đầu, thuận theo phỏng đoán của nàng ta nói: "Không sai, mục đích của đối phương là muốn kích khởi cừu hận giữa ngươi và Tử Diệu công chúa, khiến ngươi tìm Tử Diệu trả thù."

"Liệu đó là ai?" Áo đen nữ tử nói thầm một câu rồi bỗng nhiên hô: "Ngươi là ai? Ngươi tới từ đâu, có quan hệ gì với Tử Diệu, vì sao lại đến đây?"

Nữ tử áo đen đối với thân phận của Thạch Nham tựa hồ cực kỳ chú ý, sâu trong con ngươi hiện lên vẻ ngạc nhiên.

"Ặc..." Thạch Nham sửng sốt một chút, tổ chức lại suy nghĩ: "Ta đến từ đại lục cấp thấp, trước đây không lâu vừa trở thành một trong những người theo đuổi Tử Diệu điện hạ, ta đến là cầm luyện ngục lệnh bài mà Tử Diệu công chúa ban cho, muốn tới Cực Đạo luyện ngục trường để thối luyện. Ta tên là Thạch Nham."

" Đại lục cấp thấp ư?" Nữ tử Áo đen mắt ánh quang: "Ngươi chắc chứ?"

"Ta chắc." Thạch Nham gật đầu: "Trên đại lục của chúng ta, võ giả mạnh nhất cũng chỉ có Chân thần cảnh.Trước khi tới Liệt Diễm tinh vực ta chưa từng ly khai, đến khi tới đây rồi mới biết được sự thần bí vô ngần của tinh không bao la."

Nữ tử Áo đen nhìn hắn, hồi lâu không nói gì, cả nửa ngày sau mới lẩm bẩm một câu, không biết đang nói gì, Thạch Nham không nghe rõ.

"Rất xin lỗi, tạo thành cục diện như vậy cũng không phải là điều ta muốn thấy." Thạch Nham thống khổ hoạt động thử, bỗng nhiên cảm thấy thân thể bị thương đã dần dần khôi phục, ngay cả gân mạch đã đứt cũng tựa hồ mấp máy, muốn liền lại.

Nữ tử Áo đen suy nghĩ xuất thần, tựa hồ không để ý tới tình trạng thân thể của hắn, cả nửa ngày sau mới nói: "Ngươi hoài nghi là ai làm?"

" Một người tên là Áo Cách Lạp Tư, ta nghe nói hắn là chất nhi của Áo Cổ Đcủa, rất được Áo Cổ Đa coi trọng. Luyện ngục lệnh bài Trong tay ta vốn thuộc về hắn, Tử Diệu công chúa điện hạ giao cho ta, có lẽ dẫn tới sự ghi hấn của hắn, cho nên mới thừa cơ đối phó ta." Thạch Nham không do dự lập tức trả lời.

Đây cũng là phỏng đoán của bản thân hắn, hắn cũng tin đây là sự thật.

Ở Tử Diệu tinh, hắn tự thấy không hề đắc tội với ai, cũng không cảm thấy được ác ý muốn giết hắn từ trên người ai, chỉ có Áo Cách Lạp Tư đó.

" Áo Cách Lạp Tư, chất nhi của tên gia hỏa Áo Cổ Đa." Nữ tử Áo đen nói thầm, trong đôi mắt màu xanh đột nhiên lóe ra quang, hừ lạnh: "Tiểu tử Không biết sống chết."

Thạch Nham hoảng sợ, hắn từ trên người nữ nhân này cảm ứng được sát ý điên cuồng, loại sát như có thực chất này giống như ngọn lửa, có thể có thể đốt sạch tất cả sinh linh.

Hắn bỗng nhiên ý thức được Áo Cách Lạp Tư đó e là sẽ gặp phải đại phiền toái rồi.

" Ngươi tựa hồ từng có kỳ ngộ?" Nữ tử Áo đen trầm mặc hồi lâu rồi bỗng nhiên nói: " trong thần hồn của ngươi, ở mi tâm có một ấn ký màu máu kỳ diệu, ấn ký đó ngươi có từ đâu?" Ánh mắt của Nữ tử áo đen đột nhiên trở nên sắc bén, tựa hồ một khi Thạch Nham trả lời không thích hợp thì nàng ta sẽ hạ sát thủ, tuyệt không cho Thạch Nham cơ hội lần thứ hai.

Thạch Nham ngẩn ra.

Sửng sốt một hồi lâu hắn ngưng luyện linh hồn ý thức, phân tán ra một dòng, quả nhiên phát hiện chỗ mi tâm của thần hồn, ấn ký kỳ lạ đã biến mất lại một lần nữa hiện ra, chỉ là sau khi tiến vào linh hồn tế đài thì trở nên cực kỳ nhạt, giống như còn nhạt nữa thì sẽ biến mất.

"Có được ở đại lục của ta, bởi vì ta ta tu luyện bí pháp đặc thù, không biết vì sao lại khắc vào. Đến giờ ta cũng không biết là ấn ký gì, không biết tác dụng của nó và nó đại biểu cho cái gì." Dừng một chút, hắn nhìn về phía nữ tử áo đen không chớp mắt, lờ mờ cảm thấy nữ tử áo đen đó sở dĩ không giết hắn, có lẽ có liên quan tới ấn ký thì không khỏi thử hỏi: "Ngươi... biết à?"

Nữ tử áo đen không trả lời, vẫn lườm hắn, tựa hồ muốn nhìn ra hắn có phải đang nói dối hay không.

Ánh mắt của Thạch Nham không hề có một tia hỗn độn nào, vẫn trầm mặc nhìn về phía nàng ta, không nói gì.

Nửa ngày sau, nữ tử áo đen hừ một tiếng: "Hôm nay coi như ngươi vận khí tốt."

Nói xong, nàng ta không quan tâm tới Thạch Nham nữa, đột nhiên bay đi, chờ khi đi qua một đám dưới trướng thì mới quát: "Hắn là tới Cực Đạo luyện ngục trường, ngươi dẫn hắn đi, tạm thời nhốt vào thiên."

Đại hán một thân trọng giáp màu đen có Thần Vương tam trọng thiên chi cảnh nghe vậy thì sắc mặt khẽ biến: "Đại nhân, tiểu tử đó hắn thiếu chút nữa thì hủy đi tất cả của chúng ta, hắn..."

"hả?" Nữ tử áo đen nhíu mày.

Cự hán mặc trọng giáp bỗng nhiên câm như hến, gật đầu rồi lập tức phi thân tránh ra, tới lôi Thạch Nham tới trước một chiến hạm làm bằng xương, ném hắn vào một gian lao tù rồi hung tợn nói: "Tiểu tử, tuy rằng không biết đại nhân vì sao không tra tấn ngươi tới chết, nhưng ngươi tuyệt đối không sống được đâu. Chỉ cần đại nhân thay đổi ý kiến thì ta sẽ tự mình xuất thủ, cho ngươi chịu hết khổ hình trên đời, báo thù rửa hận cho các huynh đệ."

Thiên lao không có một chút ánh sáng nào, vươn tay ra không thấy năm ngón tay, chung quanh có năng lượng từ trường mãnh liệt, tựa hồ chỉ cần chạm vào là sẽ nổ tung.

"À, có thể hỏi một chút không, các ngươi là ai?" Trong thiên, Thạch Nham cau mày hỏi khẽ.

" Huyết tinh quân đoàn của Lị An Na đại nhân." Đại hán hắc giáp ngạo nghễ hừ lạnh, không nói gì nữa, biến mất.

Thạch Nham cả người mệt mỏi nằm trong thiên hắc ám, sắc mặt biến đổi, trong lòng cảm thấy kinh sợ.

Huyết tinh quân đoàn, Lị An Na đại nhân.

Bỗng nhiên bỗng nhiên biết thân phận của đối phương.

Thiên Niết thần quốc có ngũ đại chư hầu, tọa trấn một phương, rất hung diễm, chính là năm người khủng bố nhất dưới Độ Thiên Kỳ.

Trong Ngũ đại chư hầu, ai nấy đều mãnh liệt cường đại, khai thác cương thổ cho Thiên Niết thần quốc, đều là tồn tại khủng bố truyền thuyết bất hủ, Nguyên Thần cảnh.

Trong Năm người chỉ có một nữ tính duy nhất, dưới trướng là huyết tinh quân đoàn, tạo nên vô số huyết án ở Liệt Diễm tinh vực, so với Huyết Đồ Tạp Thác thì không biết hung tàn khủng bố hơn bao nhiêu lần, tàn sát không biết bao nhiêu Sinh mệnh chi tinh.

Hung danh của người này vang vọng Liệt Diễm tinh vực, ngay cả cường giả của hai cỗ thế lựcU Minh và Cửu Tinh thương hội cũng không dám xung đột chính diện với nàng ta.

Nàng ta cũng rất được Độ Thiên Kỳ tin cậy, so với các đại vương tử và công chúa thì đều được sủng ái hơn, là một thanh huyết đao tàn sát tứ phương của Thiên Niết thần quốc.

Người này chính là Lị An Na, nữ đồ tể có danh xưng Huyết Dạ Lệ Ma, đứng đầu ngũ đại chư hầu.

Bình luận

Truyện đang đọc