SÁT THẦN

Thạch Nham đột nhiên tỉnh lại.

bên dưới Tử tinh chiến xa truyền ra một trận ba động cực kỳ khủng bố, tử tinh trong nháy mắt đã nứt ra, một cỗ lực lượng có thể nói có tính hủy diệt không thể áp chế được sắp bộc phát ra.

Sự khủng bố hung mãnh của năng lượng đó so với tinh hạch núi lửa lúc trước Tử Diệu phóng xuất ra còn đáng sợ hơn nhiều. Giống như có thể khiến cả một quả Sinh mệnh chi tinh này nổ tung. Thạch Nham cũng không nghĩ nhiều, không gian áo nghĩa mở ra, lực lượng cả người lập tức tăng lên tới cực hạn.

Sự kỳ diệu của không gian áo nghĩa và không gian vực ngoại đạt thành cộng hưởng, vào lúc này, ở bên cạnh hắn đột nhiên hiện ra vô số khe hở không gian, tỏa ra hào quang đẹp mắt.

Từng dòng sóng gợn không gian từ trước mắt trước mắt hiện lên, hắn dồn tất cả lực lượng, nhục thân trong nháy mắt đã khô quắt, Bạo tẩu tam trọng thiên hình thành, phụ diện chi lực lập tức được thúc dục, hắn liều lĩnh nhảy vào trong tầng tầng không gian trùng điệp. điên cuồng lao tới Nguyệt tinh trước mắt.

Ba động kinh thiên động địa Phía sau đã được thôi phát tới cực hạn, lực lượng như xé rách thương khung chấn động rồi bùng nổ.

Vụ nổ hình thành dư ba, tốc độ cực nhanh, hung mãnh tàn nhẫn đến cực hạn, ngay cả khe hở do không gian hình thành mà hắn vượt qua cũng đều vỡ nát, nước lũ không gian mắt thường có thể thấy được từ trong khe hở phun ra. Như nhật nguyệt bạo toái, hào quang vạn trượng, hàng ức vạn ánh sáng cuồng bạo tách ra, đánh cho không gian sóng gợn phía sau hắn thành những mảnh nhỏ, năng lượng này như bóng với hình, bùng nổ mãnh liệt hung ác điên cuồng, đánh vào phía sau lưng hắn.

Trong khoảnh khắc, lưng hắn huyết nhục mơ hồ, xương cốt cũng đều lòi cả ra.

Cố gắng thúc dục lực lượng toàn thân, linh hồn tế đài vẫn nhanh chóng bay đi, giống như là từng tàn ảnh cong, hắn cắm đầu lao về phía Nguyệt tinh.

Năng lượng Cuồng bạo đã khiến sau lưng hắn huyết nhục bay tứ tung, ngay cả thân thể cường hãn như hắn cũng không chịu nổi được loại dư ba này, linh hồn chấn động, cả người mệt rũ, giống như bị bóng tối nuốt chửng, lập tức hôn mê.

Phía dưới Nguyệt tinh, năng lượng cuồng bạo như hải dương lan ra, ánh sáng thổi quét bốn phương tám hướng, năng lượng ba động khủng bố khiến cho những chiến hãm cũng không chịu nổi.

Một chiếc chiến hạm ở gần trong khoảnh khắc vỡ nát, võ giả của các tộc đang đánh bạc uống rượu bên trên, chưa hình thành thần chi lĩnh vực, trong nháy mắt đã hóa thành bột mịn, ngay cả huyết nhục cũng không còn.

người đã Đạt tới cảnh giới Thần Vương, hình thành thần thể và thần chi lĩnh vực, khó thoát khỏi chấn động dư ba, thần thể so với sắt đá còn chắc chắn hơn cũng nứt ra huyết quang, từng khối huyết nhục tróc khỏi xương cốt, hóa thành một khối khô lâu đẫm máu, chỉ có linh hồn tế đài trong nháy mắt độn đi.

Một tiếng hét thô bạo điên cuồng hét lên vang lên, trong chiến hạm trước nhất, một nữ tử mặc quần áo màu đen, dáng người mạn diệu, đột nhiên từ giữa vụ nổ hiện ra.

Từng gợn sóng tinh thể từ trong thần chi lĩnh vực của nàng ta được phóng thích ra, mạnh mẽ xoay chuyển thiên địa quy tắc, hình thành nước lũ năng lượng dẫn đường, đẩy lực lượng do vụ nổ hình thành sang một bên, vẻ mặt ngưng trọng không ngừng thi triển thần lực!" kéo năng lượng khủng bố do vụ nổ hình thành tới chỗ hắc ám vô tận.

Nữ tử áo đen vẻ mặt đầy vết thương, thần sắc dữ tợn như lệ quỷ, trong ánh mắt đầy vẻ giận dữ.

dưới lực lượng của nàng ta, nước lũ năng lượng cuồng liệt do Ám cức từ bạo hình thành tạm thời bị ngăn chặn, bị kéo sang một bên, những chiến hạm còn lại vẫn chưa bị tổn hại.

Chỉ có chiến hạm ở trước nhất bị vụ nổ oanh kích, hóa thành phế tích, khu vực đó lưu lại từng cỗ khô lâu màu máu, còn có những linh hồn tế đài bồng bềnh, thần hồn trên dàn tế hiện ra, đều phóng ra khí tức uất hận.

Ám cức từ bạo chấn động, khiến những võ giả trên chiến hạm may mắn không bị ảnh hưởng sắc mặt xanh mét, cắn răng, hai mắt đỏ ngầu, giống cho như sài lang nhìn về phía kẻ đầu sỏ trên nguyệt tinh, đã khiến chiến hạm gần ngàn thước triệt để vỡ nát, mấy trăm võ giả cấp bậc khác nhau chết thảm, gần hai mươi võ giả cảnh giới Thần Vương mất đi thần thể, chỉ còn lại linh hồn tế đài,các vật tư tu luyện cũng đại đa số hóa thành bột mịn, thành cặn bã phiêu đãng trong tinh không hắc ám.

Mùi máu tanh từ khu vực này tỏa ra, ngửi thấy mà buồn nôn, võ giả các tộc đã mất đi thần thể, chỉ còn lại linh hồn tế đài, thần hồn truyền ra những tiếng rít thê lương, giống như những quỷ hồn, bỗng nhiên bay tới nguyệt tinh.

Nữ tử Áo đen bồng bềnh ở trung tâm vụ nổ, đôi mắt màu xanh lạnh như đao, một cỗ khí tức hiếu sát điên cuồng từ trên người nàng ta tỏa ra, khiến võ giả xung quanh run như cầy sấy.

Nữ tử đó nghiêm mặt, vết thương như những con rắn nhỏ trên mặt nàng ta mấp máy, nàng ta tựa hồ đã bị khơi dậy tất cả lửa giận, như một tòa núi lửa mãnh liệt, tùy thời đều có thể bùng nổ.

" Đại nhân." Một đại hán khôi ngô đã đạt tới Thần Vương tam trọng thiên, mặc một kiện trọng giáp hắc thiết quỳ một chân trong hư không, nói: "Tên gia hỏa đó cưỡi tử tinh chiến xa!"

Nữ tử áo đen quát to một tiếng: "
Ta muốn người sống!" Nàng ta nghiến răng nghiến lợi gầm lên.

Đại hán khôi ngô một thân đầy mùi máu tươi, như ngầm mình trong huyết hải vô số năm, trọng giáp đó cũng loang lổ vết máu, phi thường dọa người, hắn gật đầu thật mạnh, không nói câu nào, giống như một đạo huyết quang bay tới nguyệt tinh.

Trên Nguyệt tinh Hoang vu, đại địa giống như kim loại màu bạc, lóe ra ánh sáng kỳ diệu.

Thạch Nham da thịt như tróc ra, cơ hồ biến thành một khung xương, gân mạch đứt đoạn, xương cốt màu vàng lợt cũng đứt mấy mấy đoạn, ngay cả ngũ tạng lục phủ cũng đầy vết rạn, người bình thường nếu ở trạng thái này thì đã chết rồi.

Nhưng trên người hắn sinh cơ vẫn không dứt, lẳng lặng nằm ở trên mặt đất, hai mắt hiện ra một tia nghịch mang, đang cố chịu sự đau đớn để điều chỉnh tình trạng nhục thân.

Tử tinh chiến xa đột nhiên nổ tung, hình thành dư ba cuồng bạo, quả thực có thể chấn vỡ Sinh mệnh chi tinh loại nhỏ, lực lượng hủy diệt khủng bố đó hắn chưa bao giờ thấy, cũng không nghĩ một vụ nổ có thể đạt tới mức như vậy.

Nếu không phải hắn có lĩnh ngộ đối với không gian áo nghĩa, ở thời khắc mấu chốt không tiếc thúc dục toàn bộ lực lượng, thậm chí dùng hết năng lượng linh hồn để đả thông vết rạn không gian thì hắn đã sớm hôi phi yên diệt rồi.

Nhưng mà, mặc dù hắn trốn rất nhanh, nhưng dưới sự trùng kích của dư ba vụ nổ, cũng cơ hồ là nhục thân vỡ nát, ngay cả linh hồn tế đàn cũng bị thương nặng, ý thức mơ hồ, trong nhất thời ngay cả suy nghĩ cũng trở nên gian nan.

Từng đạo quỷ ảnh gào thét, gầm lên trong linh hồn tế đài, xuyên qua hải dương ánh trăng, bỗng nhiên dần hiện ra trong tầm mắt hắn.

Hỏa quỷ ảnh đó là thần hồn của những cường giả đã mất đi thần thể, linh hồn tế đài giống như chiến xa mà bọn họ cưỡi, từng cái nối tiếp nhau xuất hiện trong tầm mắt hắn.

Thần hồn của các Cường giả cứ như cha mẹ bị giết, khí tức oán hận phẫn nộ tới cực độ từ trên người bọn họ hiện ra, ai nấy linh hồn tế đài xoay chuyển, muốn thi triển ra thần chi lĩnh vực để bắn hắn nát bấy. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

Thạch Nham hoảng sợ.

Một đạo thân ảnh cực kỳ khôi ngô mặc một thân hắc thiết trọng giáp đột nhiên hiện ra, nói: "Đại nhân muốn người sống!"

Một cỗ năng lượng u ám từ trên tay hắn tỏa ra, giống như một con sông dài u ám từ trên trời giáng xuống, bọc lấy thân thể đầy máu của Thạch Nham.

Thạch Nham dưới sự dẫn dắt của năng lượng u ám đó, không tự chủ được bay lên, cả người không thể động đậy, ngay cả bất tử võ hồn cũng tạm dừng khôi phục huyết nhục, rất nhanh đã đi tới trước mắt hắn.

Các thần hồn ngồi ngay ngắn trên linh hồn tế đài như sói đói nhìn về phía hắn, hận không thể ăn hắn, nuốt cả xương.

Dưới sự trói buộc của con sông dài u ám, hắn không thể động đậy, bị cường hành kéo ra khỏi Nguyệt tinh, mang tới khu vực của vụ nổ.

Cơ năng đã bị thương nặng, hắn ở trung ương vụ nổ chỉ nhìn thấy những mảnh vụn của chiến hạm, nhìn thấy nhưng mảnh xương vụn và những giọt máu trôi bồng bềnh.

Từng dòng năng lượng mắt thường khó có thể nhìn thấy lặng lẽ trôi vào trong thân thể hắn.

Đó là tinh khí của những võ giả đã chết thảm lúc trước, được vũ hồn thần bí trong cơ thể hắn hấp thu, dùng phương thức chúng thần khó phân biệt chảy vào trong huyệt khiếu của hắn, lấp đầy phụ diện chi lực, oán hận cuồng bạo, tuyệt vọng, oán hận ở khu vực này trở nên vô cùng rõ ràng, tựa hồ có thể ảnh hưởng tới tinh thần khí của ủa người ta.

Hắn bồng bềnh trong con sông dài u ám, thân thể huyệt khiếu tự hấp dẫn tàn năng của những người đã chết, hắn có thể hiểu rõ cảm xúc trước khi chết của những người đó.

Bọn họ sợ hãi, bọn họ tuyệt vọng, bọn họ quyến luyến đối với thế gian, còn có cả phẫn nộ cực độ.

Thạch Nham cười khổ trong lòng, ánh mắt nhìn xuống, nhìn thân thể đầy máu của mình, nhất thời không biết nói gì.

" Vẫn chưa chết hả, rất tốt, rất tốt!" Một giọng nữ thô bạo điên cuồng từ xa vang lên, ngay sau đó, nữ tử áo đen hiện ra trong tầm mắt của hắn, nữ nhân này vươn tay ra tóm một cái, một cỗ lực lượng thần bí ùa vào trong óc Thạch Nham.

Linh hồn tế đài của hắn không chịu khống chế run rung, từ trong đầu hiện ra, nổi lên trên thân thể đã bạo toái của hắn.

Vô số vết máu, xương cốt, ngũ tạng lục phủ, gân mạch, chiếu rọi sâu trong linh hồn hắn.

Thạch Nham không khỏi cười khổ, thần hồn cũng truyền đến vẻ chán chường, rồi lập tức lại bình tĩnh, linh hồn tế đài khẽ động, nhìn về phía nữ tử áo đen.

A!

Chỉ nhìn thoáng qua mà thần hồn của hắn liền chấn động, giật mình vì bộ dạng của nữ tử này, giống như cảm thấy lệ quỷ của địa ngục, cả người không được thoải mái.

"Ồ!"

Nữ tử Áo đen lôi linh hồn tế đài của cho ra, ngưng thần nhìn rồi đột nhiên hô khẽ một tiếng: "
Tất cả mọi người cút ngay!"

Không ít cường giả phẫn nộ đang muốn đi lên, chưa kịp tới gần linh hồn tế đài của Thạch Nham thì nghe thấy tiếng hét của nàng ta, linh hồn chấn động, nơm nớp lo sợ trốn ra xa.

Bên cạnh Nàng ta và Thạch Nham không còn ai nữa, không có bất kỳ một cường giả nào cả gan tới gần, nàng ta giống như là chủ nhân thực chất của những chiến hạm này.

trong con ngươi màu xanh sẫm của nữ tử Áo đen hiện lên một đạo quang, chiếu lên linh hồn tế đài của Thạch Nham rồi bỗng nhiên sửng sốt.

Bình luận

Truyện đang đọc