SÁT THẦN

" Năng lượng ba động ở nơi đó rất mãnh liệt, trừ bốn loại dị lực đáng sợ lôi điện, băng sương, liệt diễm, bạo phong ra thì còn có ba tầng cấm chế, ngay cả ta cũng không thể nhảy vào được."

Huyền băng hàn diễm truyền tin cho Thạch Nham.

Đứng bên dưới yêu thú, Thạch Nham cau mày, lặng lẽ quan sát con ngươi cực lớn của yêu thú.

Cảm thụ trong chốc lát, hắn phát hiện lực lượng ba động ở chỗ đó đích xác cực kỳ khủng bố, nếu không mượn dùng ngoại lực, hắn cũng không tin có thể tiến vào được thiên môn đó.

" Ngươi không phải có bí bảo có thể bài trừ tất cả kết giới cấm chế ư?" Huyền băng hàn diễm lại truyền tin: "Có lẽ ngươi có thể mượn dùng bí bảo đó để tiến vào Trung ương của Thiên môn, biết được bí mật trong đó."

Thạch Nham vẻ mặt chấn động, mỉm cười.

Lấy ra Lưu Vân Phá Thiên Toa , rót một dòng thần niệm vào trong đó , câu thông với linh hồn trong đó: "Có thể tiến vào Thiên môn đó không?"

Trên Lưu Vân Phá Thiên Toa bỗng nhiên tỏa ra ánh sáng mông lung, mũi nhọn của Lưu Vân Phá Thiên Toa lờ mờ chỉ về phía Thiên môn, trong đó bắn ra một dòng tinh quang màu bạc, chiếu rọi lên Thiên môn.

Nửa ngày sau, một câu trả lời truyền đến: "Tiến vào được, có điều cần một nửa tinh nguyên trong cơ thể ngươi để đả thông kết giới."

Thạch Nham suy nghĩ một chút rồi khẽ gật đầu nói: "Được,ta hiện tại rót tinh nguyên vào, ngươi đả thông thông đạo, ta muốn đi vào đó."

Nói xong, tinh nguyên trong cơ thể quán chú vào Lưu Vân Phá Thiên Toa.

dưới sự quán chú điên cuồng của tinh nguyên, Lưu Vân Phá Thiên Toa này đột nhiên bắn ra quang mang màu bạc, đâm vào Thiên môn đó.

"Băng!"

Chấn động cực lớn từ Thiên môn đó truyền đến, một luồng sáng màu bạc từ trên cửa Thiên môn đó hiển hiện ra.

Thạch Nham không nghĩ nhiều, lập tức hóa thành một cột tinh quang, dọc theo luồng sáng màu bạc chui vào Thiên môn, trong nháy mắt đã biến mất. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

Một mảng không gian trắng xoá kỳ dị, chỉ có một khối thây khô mục rữa.

Thây khô này mặc trường bào màu xanh, khoanh chân mà ngồi, tay trái cầm một quyển sách cổ rất dày, tựa hồ đang nghiêm túc đọc nội dung trong sách cổ.

Không gian kỳ dị này hẳn là cường giả Thần cảnh dùng đại pháp lực ngưng luyện xây dựng.

Trong không gian này, Thạch Nham lập tức nhớ tới không gian lúc trước tiến vào tinh thần Âu Dương trì ngưng luyện ra, cảnh tượng nơi này cũng không rực rỡ bằng nơi đó, nhưng lại rất giống nhau.

Nơi này chắc cũng là cường giả Thần cảnh dùng lực lượng bản thân xây dựng ra, không phải loại Thiên môn truyền lưu nhiều năm như chiến trường vực sâu, là hậu thiên cường giả Thần cảnh tự mình tạo.

Loại Thiên môn này bình thường cũng không có quá nhiều huyền ảo, cũng không quá hung hiểm, diện tích lãnh thổ cũng có hạn.

Đứng trong không gian kỳ dị này, Thạch Nham nhìn quanh bốn phía, phát hiện toàn là sương trắng mờ mịt, xa hơn thì không nhìn thấy được.

Do dự một chút, hắn không vội vàng đi nhìn xác ướp cổ đó, trước tiên ở chạy một lát trong không gian trắng xoá này, nhưng không có thu hoạch gì.

Trong một cái không gian lớn như vậy, tựa hồ chỉ có xác ướp cổ này, ngoài ra thì không còn vật gì.

Tất cả căn nguyên ảo diệu, đề là ở trên người xác ướp cổ đó, Thạch Nham lúc này mới chậm rãi bước tới trước xác ướp cổ, tinh nguyên còn lại lặng lẽ tụ tập, tinh thuẫn và ô quang thuẫn cùng nhau khuếch tán, cẩn thận đề phòng, sợ bị hung hiểm có thể tồn tại bên cạnh xác ướp cổ lan đến.

Nằm ngoài dự kiến của hắn, đợi cho hắn đi tới trước người xác ướp cổ đó rồi, không ngờ lại không hề gặp bất kỳ hung hiểm gì, cũng không cảm nhận được một chút cấm chế kết giới nào.

Tới gần rồi, hắn có thể nhìn thấy trên sách cổ mà xác ướp cổ cầm trên tay có bốn chữ - yếu quyết luyện khí

Hả?

Trong lòng Thạch Nham khẽ động, sau đó sau đó mắt sáng lên.

Chẳng lẽ đây là chỗ ẩn thân của luyện khí sư cổ ư?

Ở trong dị địa này lâu như vậy, hắn thông qua quan sát tỉ mỉ, biết dị địa này chắc chính là nơi luyện khí sư tụ tập, người này có rất nhiều lò luyện khí, có rất nhiều tài liệu luyện khí đã không còn tác dụng, còn có một số bí bảo thành phẩm đã luyện chế xong.

Rất rõ ràng, trong dị địa này, trước đây khẳng định có rất nhiều luyện khí sư lợi hại tồn tại, tuy rằng không biết vì sao những luyện khí sư này đều biến mất, nhưng Thạch Nham có thể khẳng định, tất cả những cái này đều có liên quan tới luyện khí sư.

Ở thời cổ đại, luyện khí sư và luyện dược sư đều là bộ phận cấu thành trọng yếu của võ giả.

Bất luận là ở thời cổ đại hay là cận đại, luyện khí sư và luyện dược sư đều được hưởng địa vị tôn quý trong võ giả, mỗi một luyện khí sư và luyện dược sư bản thân đều là một võ giả bất phàm, bí bảo luyện chế luyện chế ra và đan dược do luyện dược sư luyện chế ra chính là nhân tố trọng yếu để võ giả tăng tiến thực lực.

Một võ giả nếu tay cầm bí bảo lợi hại, hơn nữa có các loại đan dược kỳ lạ, như vậy bất luận là ở trong tu luyện hay là khi giao chiến với người ta cũng có thể có được trợ lực cực lớn, một luyện khí sư nếu cảnh giới cao thâm có thể luyện chế ra bí bảo thánh cấp, thần giáo, một luyện khí sư như vậy sẽ là đối tượng để tất cả võ giả tôn kính và lấy lòng.

Linh Bảo tông sở dĩ có thể hùng cứ nhiều năm ở đại địa Thần Châu, cũng nhờ tông phái này có đại lượng luyện khí sư và luyện dược sư, nếu Linh Bảo tông không có nhiều luyện khí sư và luyện dược sư đẳng cấp cao nhiều như vậy như vậy, có lẽ Linh Bảo tông cũng không thể trở thành một trong thất đại cổ phái của Thần Châu đại địa.

Tóm lại, luyện khí sư ở trên thế giới này tuyệt đối là một loại cực kỳ tôn quý, được tất cả võ giả tôn kính, luyện khí sư càng cường đại thì càng được hưởng đủ loại đặc quyền.

Luyện dược sư này tuy rằng phong hoá nhiều năm, nhưng vẫn duy trì tư thế đọc sách cổ, Thạch Nham cũng không biết luyện khí sư này chính là tồn tại cấp bậc nào, có điều hắn nếu có thể xây dựng ra Thiên môn, hắn ít nhất cũng là một võ giả Thần cảnh, mà luyện khí sư bình thường sẽ coi luyện khí trở thành sự theo đuổi chính yếu của nhân sinh, cấp bậc võ giả chỉ là điều kiện mà luyện khí phải có.

Nói như vậy, một luyện khí sư nếu có tu vi Thần cảnh, luyện khí sư này cũng có thể là luyện khí sư thánh cấp, có thể luyện chế ra bí bảo thánh cấp.

Luyện khí sư thánh cấp.

Thạch Nham động dung, mắt sáng lên.

Trên Toàn bộ Thần Ân đại lục, luyện khí sư cấp thần tựa hồ đã sớm tuyệt tích, hiện giờ luyện khí sư lợi hại nhất cũng chỉ là luyện khí sư thánh cấp, có thể luyện chế bí bảo thánh cấp.

Ngay cả Linh Bảo tông, tựa hồ cũng chỉ có hai gã luyện khí sư thánh cấp, chính là điều bảo đảm hữu lực nhất cho Linh Bảo tông hùng cứ Thần Châu đại địa.

Hai mắt Thạch Nham sáng lên, nhìn chằm chằm vào yếu quyết luyện khí luyện khí sư đã phong hoá đang cầm trong tay, tim đập mạnh, không thể ức chế được dục vọng muốn chiếm hữu.

Không biết liệu có hung hiểm hay không?

Thạch Nham vươn tay ra, cầm lấy yếu quyết luyện khí, da hiện lên màu tím đỏ, nhiều điểm tinh quang lóe ra trên mu bàn tay.

Hắn phi thường cẩn thận.

Một ngón tay chạm lên quyển yếu quyết luyện khí đó, một cỗ tinh thần ba động cực kỳ mãnh liệt đột nhiên từ trên sách cổ phóng thích ra.

Trong nháy mắt Trong nháy mắt thức hải của Thạch Nham rung chuyển, tâm linh tâm linh bị một loại linh hồn cấm chế thần bí khóa lại, ngay cả suy nghĩ cũng không thể.

Thật là lợi hại!

Thạch Nham quyết định thật nhanh rụt tay lại, nín thở ngưng thần, củng cố tâm linh.

Ngón tay rời khỏi yếu quyết luyện khí, loại tinh thần ba động này đột nhiên biến mất.

Tựa hồ chỉ cầnkhông chạm vào sách cổ thì bên trên sách cổ sẽ không có tinh thần ba động truyền đến, nhưng mà, chỉ cần khẽ chạm là tinh thần ba động đó sẽ khóa chặt tâm thần của người ta, trực tiếp giam cầm linh hồn của võ giả.

Mặt lạnh lùng, Thạch Nham không dám hành động mạo muội nữa, mà là nhìn sách cổ, phát hiện sách cổ tựa hồ không có bất kỳ dị thường gì, ngón tay sau khi thả ra thì không còn bất kỳ cảm ứng tinh thần gì cả.

Nhưng hắn lại biết, cỗ tinh thần ba động đáng sợ đó tuyệt đối là đến từ sách cổ! Có lẽ chính là từ từng tranh giấy.

Bên trong mỗi một trang giấy nói không chừng cũng có tinh thần ba động mạnh mẽ, chỉ cần chạm phải tất nhiên sẽ phải chịu trùng kích tinh thần ba động cực lớn.

Ngay cả hắn đã đạt tới thiên vị cảnh dưới loại tinh thần ba động đáng sợ này cũng vô kế khả thi.

Hắn tinh tu các loại áo nghĩa linh hồn, nhận thức đối với lực lượng linh hồn so với võ giả bình thường thì tinh thâm hơn rất nhiều, nhưng ngay cả hắn hiện tại cũng không thể chống đỡ được loại tinh thần ba động đáng sợ này, hắn tin rằng võ giả thiên vị cảnh khác cũng tuyệt đối khó có thể bảo trì được bình yên dưới tinh thần ba động của sách cổ đó.

mặc kệ, cứ lấy đã rồi nói sau, sách cổ này tuyệt đối chính là bảo vật trân quý của luyện khí sư.

Ánh mắt Thạch Nham biến ảo trong chốc lát, cắn chặt răng, cuối cùng hạ quyết tâm, bất kể yếu quyết luyện khí này tà môn cỡ nào, trước tiên cứ cất nó vào huyễn không giới, để sau này từ từ nghiên cứu.

Lại vươn tay, lần này hắn dùng huyễn không giới hướng về sách cổ, đợi khi huyễn không giới và sách cổ chạm nhau thì vội vàng triển khai tâm thần.

Một đạo hào quang hiện lên, quyển sách cổ đó biến mất, nằm im trong huyễn không giới của hắn.

Không dùng ngón tay trực tiếp tiếp xúc với sách cổ thì tinh thần ba động cường đại trong sách cổ cũng sẽ không xúc phát.

Tâm thần cảm thụ một chút, phát hiện sách cổ đích xác đã bị huyễn không giới thu hồi, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, chợt nhìn về phía xác ướp cổ đó, muốn xem sách cổ này có chỗ nào bất đồng.

"Rầm!"

Trong cơ thể xác ướp cổ, đột nhiên truyền đến một tiếng vang, chợt xác ướp cổ rất quỷ dị biến thành khói nhẹ, biến mất vô tung trong không gian kỳ dị này.

Sách cổ và xác ướp cổ phong hoá này tựa hồ có liên hệ chặt chẽ, sách cổ từ lúc biến mất khỏi tay hắn thì hắn tựa hồ cũng không cần tồn tại nữa, cứ vậy biến mất.

Không chỉ như thế, theo xác ướp cổ hóa thành tro bụi, không gian này cũng bắt đầu băng liệt, hiện ra những vết nứt.

Thạch Nham biến sắc, không nghĩ nhiều, lập tức liên hệ với huyền băng hàn diễm.

Một đạo ngân quang hiện lên, Thạch Nham đột nhiên chui vào trong đó, thuận theo luồng sáng do Lưu Vân Phá Thiên Toa đả thông phóng ra ngoài.

Trong không gian băng toái, Thạch Nham hóa thành một cột tinh quang từ trong không gian kỳ dị trở về cổ thành.

Bình luận

Truyện đang đọc