SÁT THẦN

Tuyệt Âm Cốc.

Bởi vì thiên địa âm khí đều bị Thạch Nham dùng Huyền Âm Quyết cắn nuốt sạch sẽ, Tuyệt Âm Cốc vốn có âm khí nặng nhất bây giờ đã không có một tia âm khí tồn tại.

Ánh nắng từ trên trời chiếu xuống, xuyên rọi vào trong Tuyệt Âm Cốc.

Thân thể khổng lồ của Cửu đầu thiên xà ngã xuống chính giữa Tuyệt Âm Cốc, toàn thân máu tươi loang lổ.

Bị ba người Xích Tiêu, Trảo Kỳ, Hạ Tâm Nghiên bao vây đánh giết, không có thiên địa âm khí để sử dụng, lại lộ ra dưới ánh nắng nên Cửu đầu thiên xà đã bị giết chết.

Trong sơn cốc, ngoài ba người Xích Tiêu, Trảo Kỳ, Hạ Tâm Nghiên thì còn có mấy người xuất hiện đột ngột.

Đợi cho đoàn người Thạch Nham cùng Tả Thi từ ngoài cốc vào trong, chỉ nhìn lướt qua cảnh tượng trong cốc, sắc mặt Thạch Nham bỗng âm trầm lại.

Bắc Minh Thương, Bắc Minh Sách, bất ngờ đứng ở trong cốc.

Hai người Âm Khuê, Cưu Sơn tự nhiên đã ở bên cạnh Bắc Minh Sách. Hai nàng Mục Ngữ Điệp, Địch Nhã Lan vẻ mặt hớn hở, có chút hưng phấn mà nhìn Cửu Đầu Thiên Xà ngã trong vũng máu.

Ngoại trừ cao thủ của Bắc Minh gia, Trâu Tử Hạc cùng thanh niên yêu dị kia đã xuất hiện ở bên trong sơn cốc.

Mọi người trong cốc đều đưa tầm mắt rơi xuống trên người Cửu Đầu Thiên Xà ở chính giữa.

Hai người Xích Tiêu, Trảo Kỳ toàn thân đầy mồ hôi, có hơi chút suy yếu.

Hạ Tâm Nghiên sắc mặt hơi trắng, nàng đã sớm nuốt một viên Bổ Thiên Đan, nhưng thân thể cũng không thể nhanh chóng khôi phục tới đỉnh phong.

Ba người dồn sức lực tinh thần, hao phí không ít Tinh Nguyên lực lượng, nhờ vào thiên thời địa lợi, thật vất vả mới giết chết Cửu đầu thiên xà, lại đột nhiên phát hiện Bắc Minh Thương cùng một gã cường giả cảnh giới Thiên Vị lặng lẽ xuất hiện ở bên trong sơn cốc.

Trong lòng ba người buồn bực có thể tưởng tượng được.

Thạch Nham vào sơn cốc, đứng bên cạnh hai người Hàn Phong, Khô Long, mắt lạnh lùng nhìn Mục Ngữ Điệp cùng Địch Nhã Lan có chút khác lạ.

"Mọi người đã đầy đủ, Cửu Đầu Thiên Xà này có chín viên yêu tinh, chúng ta phải phân như thế nào?" Bắc Minh Thương cau mày, thản nhiên nói: "Ta biết ba người các ngươi vất vả, cho nên ta yêu cầu không cao, chín viên yêu tinh của Cửu đầu thiên xà, ta chỉ muốn hai, một viên hỏa thuộc tính, thêm một viên âm khí ngưng luyện thành."

"Ngươi dựa vào cái gì đòi phân một phần?" Trảo Kỳ vẻ mặt dữ tợn, nhe răng trợn mắt nói: "Yêu tinh Cửu đầu thiên xà toàn bộ thuộc về chúng ta! Cửu đầu thiên xà là chúng ta vất vả giết được, ngươi cái gì cũng chưa làm đã nghĩ phân một phần? Dựa vào cái gì!"

"Dựa vào cái gì?" Bắc Minh Thương lạnh lùng cười, "Chỉ bằng chúng ta ở đây!"

"Ta muốn hai viên." Minh chủ Ám Minh thản nhiên nói, đưa tay chỉ về cái đầu của Cửu đầu thiên xà có thể phun ra âm, "Là yêu tinh trong cái đầu kia, ừm, về ta, còn lại về các ngươi."

"Hắc hắc!" Trảo Kỳ đột nhiên nhe răng cười đứng lên, "Muốn yêu tinh, cũng phải nhìn các ngươi có bổn sự này không!"

"Có bổn sự này hay không, ngươi phải rõ hơn ta." Minh chủ nhìn về phía Trảo Kỳ, thản nhiên nói: "Ở bên ngoài đầm lầy Tử Tịch chúng ta đã giao thủ, ngươi cũng giết vài tên thuộc hạ của ta. Nhưng đó là bên ngoài đầm lầy Tử Tịch, có đầm lầy cùng khói độc để ngươi ẩn thân, đi vào nơi này ngươi không có những che chở đó, dựa vào cái gì đấu với ta?"

"Trâu huynh." Bắc Minh Thương nhìn về phía Minh chủ, mỉm cười nói: "Bên kia nhìn như có ba người đạt tới cảnh giới Thiên Vị, nhưng tình huống thật sự đều không phải như thế."

"Sao?"

"Võ Hồn của Hạ tiểu thư tuy rằng cực kỳ lợi hại, nhưng cảnh giới chân thật chỉ có Bách Kiếp tam trùng thiên." Bắc Minh Thương chỉ chỉ Hạ Tâm Nghiên, nói: "Sau khi nàng vận dụng Võ Hồn, không thể trong thời gian ngắn khôi phục lại, thật sự là chiến đấu chúng ta không cần sợ."

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Hạ Tâm Nghiên bỗng lạnh lùng.

Trảo Kỳ sửng sốt, biến sắc, không khỏi nhìn phía Hạ Tâm Nghiên, hỏi: "Thật sự là như thế?"

Theo hắn thấy, tuy rằng hắn cùng Xích Tiêu đều tiêu hao không ít lực lượng, nhưng nếu thêm vị cao thủ Hạ Tâm Nghiên này thực lực đạt tới Thiên Vị, vẫn có thể bức đối phương bỏ qua yêu tinh.

Nhưng mà, điều kiện tiên quyết là Hạ Tâm Nghiên có thể bảo trì thực lực Thiên Vị, nếu nàng chỉ là cảnh giới Bách Kiếp tam trùng thiên, thật sự giao thủ thì bên này chẳng những không chiếm được thượng phong, ngược lại sẽ chịu thiệt.

Dưới cái nhìn chăm chú của Trảo Kỳ, Hạ Tâm Nghiên bất đắc dĩ gật đầu.

"Bắc Minh Thương, rốt cuộc vì sao ngươi tới nơi này?" Xích Tiêu càng lo lắng chuyện khác, trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên nói.

"Ngươi nói đi?" Bắc Minh Thương cười hỏi.

"Ta hiểu." Xích Tiêu trong lòng thở dài, gật gật đầu, "Ngươi cũng đến vì Thiên Môn, thật không ngờ ngươi lại có được tin tức, xem ra chuyện có liên quan bảo đồ, ngươi chưa bao giờ buông lỏng."

"Tai mắt của Bắc Minh gia ta ở Thiên Vẫn thành, so với trong tưởng tượng của ngươi còn hơn nhiều. Chỉ cần ta có ý, biến động nhỏ của Thiên Vẫn thành đều không thoát khỏi bàn tay của ta!" Bắc Minh Thương chậm rãi đi tới, đi đến một cái đầu của Cửu đầu thiên xà, không vội không chậm nói: "Chúng ta phân yêu tinh trước, sau đó bàn bạc lại chuyện Thiên Môn đi."

Trước mắt bao người, Bắc Minh Thương không có sợ hãi, đi qua từ trong một cái đầu rắn lấy ra một viên yêu tinh, thản nhiên nói: "Ta còn có một viên."

Minh chủ Ám Minh đứng yên không nhúc nhích, tùy ý phân phó nói: "Mộc Huy, lấy yêu tinh."

Thanh niên yêu dị kia, nghe vậy cười gật gật đầu, đi đến hướng hai cái đầu của Thiên xà, cũng không nhìn Xích Tiêu bên này, hình như biết bọn người Xích Tiêu không dám động thủ.

Trảo Kỳ mặt đỏ lên, rõ ràng cực kỳ phẫn nộ, nhưng vẫn đứng chỗ bất động, cắn răng nói: "Ta sẽ nhớ kỹ hai người các ngươi!"

Bắc Minh Thương cùng Minh chủ, cũng không để ý tới hắn.

"Trảo Kỳ, lấy năm viên yêu tinh còn lại đi." Xích Tiêu bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Trảo Kỳ vẻ mặt dữ tợn, cũng đi đến chỗ thi thể Cửu đầu thiên xà.

Lúc lấy yêu tinh trong đầu rắn của Cửu đầu thiên xà to lớn, hắn tựa như muốn phát tiết ra phẫn nộ, trong quá trình hắn lấy yêu tinh huyết nhục đầu thiên xà bay tứ tung, động tác cực kỳ thô bạo đẫm máu.

Thạch Nham mắt lạnh lùng nhìn mọi chuyện.

Bách Minh Thương cùng Trâu Tử Hạc rõ ràng đã sớm có mưu tính, vẫn chờ cơ hội tốt nhất.

Lúc ba người Xích Tiêu chém giết Cửu đầu thiên xà, Bắc Minh Thương mới đột nhiên xuất hiện, thừa dịp Hạ Tâm Nghiên dùng qua Luân Hồi Võ Hồn mà chiếm lấy ưu thế, mạnh mẽ muốn phân một phần chiến lợi phẩm.

Cách làm của Bắc Minh Thương có thể nói là cực kỳ âm hiểm độc ác.

Hắn không có ra một phần lực, vẫn giữ được lực lượng đỉnh cấp, lại khiến đám người Xích Tiêu liều chết hợp lực, cuối cùng hắn còn mạnh mẽ chiếm lấy một phần chiến lợi phẩm.

Một khi Thiên Môn mở ra, sau khi hắn tiến vào bằng lực lượng đỉnh cấp, cơ hội đạt được ích lợi trong Thiên Môn cũng cao hơn ba người Xích Tiêu.

Thạch Nham hít sâu một hơi, để chính mình tỉnh táo lại, lúc đám cường giả phân chia chiến lợi phẩm hắn không nói được một lời, chỉ yên lặng quan sát, bình tĩnh xem biến cố.

Không bao lâu, chiến lợi phẩm phân chia xong.

Chín viên yêu tinh, Bắc Minh gia được một viên hỏa thuộc tính, thêm một viên âm khí ngưng luyện thành, Trâu Tử Hạc được hai viên âm khí ngưng luyện thành còn lại.

Còn lai năm viên yêu tinh, Trảo Kỳ cầm hai độc thuộc tính, Xích Tiêu cầm một viên độc thuộc tính, thêm một viên hỏa thuộc tính.

Hạ Tâm Nghiên thu một viên hỏa thuộc tính còn lại.

Chín viên yêu tinh, bị cường giả trong đây phân chia sạch. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

Kế tiếp, răng nọc răng nanh, da rắn nước bọt các tài liệu trên thân thiên xà, cũng không bị mọi người buông tha.

Mấy vị Thiên Vị cường giả tọa trấn, răng nọc các thứ tài liệu quý trọng rất nhanh bị thu thập lại, bắt đầu phân chia.

Lúc này đây, Thạch gia bên này cũng được chia ngũ cái răng nọc, tấm da rắn chỗ lưng thiên xà, thêm ba bình nọc độc.

"Một viên yêu tinh hỏa thuộc tính này, rất có ích lợi với Võ Hồn của ngươi." Bên kia, Bắc Minh Thương tùy tay ném đi một viên yêu tinh từ trong chính cơ thể Cửu đầu thiên xà, bỗng nhiên chậm rãi bay về hướng Địch Nhã Lan.

Địch Nhã Lan bộ dáng được sủng ái mà lo sợ, không chắc chắn lắm nhìn Bắc Minh Thương, kích động nói: "Bắc... Bắc Minh gia chủ, người nói... người nói cho ta một viên yêu tinh này?"

Yêu tinh hỏa thuộc tính cực kỳ hữu dụng với Võ Hồn Lam Ma Viêm của Địch Nhã Lan, mà một viên yêu tinh này lại là đến từ trong cơ thể Cửu đầu thiên xà yêu thú cấp bảy, đối nàng mà nói, tuyệt đối là bảo vật cực kỳ trân quý.

Bắc Minh Thương mỉm cười gật gật đầu, "Thu lấy đi, mượn một viên yêu tinh này tu luyện cho tốt, ngươi đã đến Bắc Minh gia, ta tự nhiên sẽ không bạc đãi ngươi."

Địch Nhã Lan hình như cảm thấy yêu tinh kia rất trân quý, có hơi chút do dự, thấy yêu tinh kia lơ lững ở trước người nàng, ngượng ngùng chưa đưa tay bắt lấy.

"Lan tỷ, cho tỷ thì thu lấy đi." Nhưng vào lúc này, Mục Ngữ Điệp đưa một tay bắt lấy yêu tinh, đưa cho Địch Nhã Lan.

"Đa tạ Bắc Minh gia chủ." Yêu tinh vào tay, cảm thụ được viêm lực nồng đậm đến từ trên yêu tinh hỏa thuộc tính, Địch Nhã Lan không chần chờ nữa, cũng luyến tiếc khi bỏ qua yêu tinh, vội vàng nói lời cảm tạ với Bắc Minh Thương.

"Về sau đều là người một nhà, không nên khách khí." Bắc Minh Thương thản nhiên nói.

Trên mặt Địch Nhã Lan hiện lên một tia bối rối, dường như nàng nghe được ẩn ý trong lời của Bắc Minh Thương, nhưng mà vẫn cúi đầu giả bộ không có nghe được thâm ý gì, cuối cùng cũng không có giao ra yêu tinh cấp bảy kia.

- Nàng không chống lại được dụ hoặc của yêu tinh kia.

Thạch Nham thấy tất cả, vẻ mặt âm trầm, không nói được một lời.

Bình luận

Truyện đang đọc