SÁT THẦN

Rượu ngon món ngon, mỹ nhân vờn quanh, trong cung điện do thủy tinh cùng ngọc xây thành, Tạp Tu Ân cùng Thạch Nham liên tiếp chè chén.

Ngũ đại chư hầu Tạp Tu Ân, thật ra là một người thích rượu như mạng, các loại rượu ngon không cùng chủng loại, hắn thuộc như lòng bàn tay, không ngừng giảng giải cho Thạch Nham.

Loại rượu ngon nào hương thơm ngọt ngào, loại rượu ngon nào mạnh như lửa, loại rượu ngon khác nhau thì muốn dùng loại dụng cụ đặc thù nào để mở ra, phải uống như thế nào, tựa như có rất nhiều điều cần chú ý.

Thạch Nham không phải là người rất chú ý đến chi tiết, chỉ là phụ họa gật gật đầu, trong lòng lại âm thầm cảnh giác, không biết người này tìm hắn, có chuyện gì không.

Tạp Tu Ân không hề quen biết, hôm nay chính là lần đầu gặp mặt, dựa theo lý thuyết mà nói, không nên chiếu cố hắn như vậy.

Dù sao, đối với Thiên Niết thần quốc mà nói, hắn chỉ là một người xa lạ, không hề nổi tiếng.

Mặc dù là người có danh tiếng ở Thiên Niết thần quốc, nếu so sánh với ngũ đại chư hầu như Tạp Tu Ân, cũng không thể để hắn coi trọng, không đáng để hắn nhiệt tình chiêu đãi như vậy.

Không có việc nhờ vả mà ân cần, thì không phải là gian xảo thì là trộm cắp, ở trong mắt Thạch Nham, Tạp Tu Ân tất nhiên có ý khác.

Quả nhiên, uống rượu một hơi, trên khuôn mặt trắng nõn giống như phụ nữ của Tạp Tu Ân trở nên ửng hồng, vô cùng đẹp đẽ, chậm rãi đem chén rượu trong tay đặt xuống, bật cười lớn, "Ta có hai chuyện khó hiểu, mong rằng tiểu hữu giải thích giùm."

Thạch Nham ngồi thẳng lưng lên, vẻ mặt nghiêm túc, "Nếu tại hạ có thể giải đáp, tất nhiên sẽ không dấu diếm, vì đại nhân đã chiêu đãi nhiệt tình, nên không biết sẽ không nói."

"Tốt lắm." Tạp Tu Ân vẻ mặt vui mừng, "Ở trong Nhật Tinh Bạo Toái Tràng, ta nghe nói Huyết Đồ Tạp Thác nói chuyện một mình với ngươi, sau đó, Tạp Thác bỏ chạy khỏi Nhật Tinh Bạo Toái Tràng, đến bây giờ vẫn biến mất, không tiếp tục quấn quanh ngươi cùng Tử Diệu, ta rất muốn biết, ngươi cùng Huyết Đồ Tạp Thác đã nói những gì?"

Sắc mặt Thạch Nham đột nhiên biến đổi, trong lòng rùng mình.

"Không cần khẩn trương, ta chỉ là tò mò, tùy tiện hỏi một chút, không phải là muốn bắt ngươi, cũng không phải thẩm vấn ngươi." Tạp Tu Ân xua tay, ý bảo hắn không cần rất ngạc nhiên, "Ta có thể có thân phận địa vị như hôm nay, cùng ngoại vực Lược Đoạt Giả rất có quan hệ, chắc ngươi cũng từng nghe qua, ta là giẫm lên thi thể của Lược Đoạt Giả mà đạt được vị trí này. Cũng là vì như thế nên ta đặc biệt chú ý đám Lược Đoạt Giả này, đương nhiên, ta ở bên trong không ít Lược Đoạt Giả, cũng sắp xếp tay chân vào. Cũng có rất nhiều Lược Đoạt Giả, sẽ truyền lại tin tức cho ta, chính là hy vọng ta không cần nhìn bọn hắn chằm chằm, ta biết chuyện của ngươi, cũng là bình thường."

Thạch Nham thoáng thoải mái, hít một hơi, cau mày trầm trọng nói: "Đại nhân, nếu ngươi đã hỏi, ta tất nhiên sẽ không dấu diếm. Nhưng về chuyện này, thật xin lỗi, ta rất khó nói rõ cho ngươi biết."

Hai con mắt Tạp Tu Ân hơi híp lại, trong ánh mắt hiện lên một đạo điện quang, "Cũng được, chuyện này ta không hỏi nữa, đổi thành một chuyện khác vậy."

"Đại nhân cứ hỏi."

"Ta hiểu rất rõ Lỵ An Na, nàng cũng không phải là người thích xen vào việc của người khác, ta không rõ lắm, vì cái gì mà nàng lại đem ngươi lên chiến hạm." Dừng một chút, sắc mặt Tạp Tu Ân hơi trầm xuống nói: "Theo ta được biết, trước khi Lỵ An Na tới đây, có một tàu chiến hạm bị hư hao, có mấy trăm võ giả thương vong. Ngươi có thể nói cho ta biết tại sao lại như vậy không? Có quan hệ gì với người?"

Thạch Nham nhăn mày, chần chờ một chút rồi bình tĩnh nói: "Chiến hạm của Lỵ An Na đại nhân nổ tung, đúng là có liên quan đến ta?"

"Uhm? Xin lắng tai nghe?"

"Ta từ Tử Diệu Tinh xuất phát, ta cưỡi Tử Tinh chiến xa đi qua Nguyệt Tinh, bỗng nhiên phát sinh nổ mạnh, trong đó...Giống bị người rải Ám Cức Từ Bạo, hình thành năng lượng nổ mạnh, đem chiến hạm của Lỵ An Na đại nhân nổ tung."

"Ám Cức Từ Bạo?"

Tạp Tu Ân sợ hãi biến sắc, thân hình hơi chấn động, sợ hãi nói: "Thứ kia chỉ có Cửu Tinh thương hội mới biết cách luyện chế, cực kỳ khủng bố, ngay cả Sinh Mệnh Chi Tinh loại nhỏ đều không chịu nổi, sẽ bị nổ thành phấn vụn. Cường giả không đến Nguyên Thần cảnh, bị hút vào trong Ám Cức Từ Bạo, thì Linh Hồn Tế Thai cùng thần hồn sẽ đều bị xé nứt dập nát. Mặc dù là ta, nếu bị bao vây ở chính giữa vụ nổ, cũng sẽ bị thương nặng! Ở trên Tử Tinh chiến xa của ngươi cưỡi, vì sao lại có vật kia?"

"Ta cũng liền không biết." Thạch Nham cười khổ.

Tạp Tu Ân bỗng nhiên im lặng, hắn nhìn thật kĩ về phía Thạch Nham, sửng sốt hồi lâu, lại nhíu mày nói: "Nếu nổ mạnh là do người, mà ngươi còn có thể sống sót, thì đúng là kỳ tích rồi. Ta thật sự cảm thấy ngạc nhiên, vì sao ngươi còn có thể sống được?"

"Sao lại nói thế?"

"Lỵ An Na cũng không phải là người nhân từ ôn hòa, nếu không, cũng sẽ không có thành tựu như ngày hôm nay. Ta liền thấy kì quái, tuy rằng không phải do ngươi chủ mưu, nhưng chiến hạm của nàng nổ tung, cũng là do ngươi mà bị, với tính tình của nàng, đem ngươi rút gân lột da cũng là chuyện bình thường, vì cái gì mà ngươi còn có thể sống đến bây giờ?"

"Việc này, ngươi nên đi hỏi Lị An Na đại nhân. Đến nay, ta cũng không rõ cho lắm, cũng tò mò muốn chết."

Tạp Tu Ân thất thần trong chốc lát, bỗng nhiên cười cười quái dị, "Hai vấn đề của ta, ngươi đều không có cho ta đáp án mà ta muốn a."

"Ha hả, đại nhân có cảm thấy lãng phí một cách vô ích một chút rượu ngon hay không?" Thạch Nham thong thả trả lời, vẻ mặt thản nhiên, thật sự không biểu hiện ra chút sợ hãi nào.

Tạp Tu Ân lắc lắc đầu, "Rượu ngon uống một mình, luôn mất đi sự thú vị, chia xẻ, mới là cách uống rượu." Dừng một chút, hắn phất phất tay, tùy ý nói: "Ngươi tạm thời ở lại bên cạnh ta, chờ đến khi Áo Cổ Đa đến, Cực Đạo luyện ngục tràng thí luyện bắt đầu, ngươi liền muốn tham gia, tuy rằng ngươi không có trả lời đầy đủ câu hỏi của ta, nhưng ta cũng sẽ không keo kiệt như vậy, rượu ngon món ngon bên này, ngươi tùy ý sử dụng, không cần phải khách khí."

"Vậy xin cảm ơn đại nhân trước."

"Việc nhỏ."

Thạch Nham thật sự dừng chân tạm thời ở trong cung điện của Tạp Tu Ân.

Nơi đây có các loại phòng tu luyện, có phòng trọng lực gấp trăm lần, hắn mặc kệ tình huống bên ngoài, tiến vào một gian trọng lực thất, một thân một mình khổ tu.

Đạt tới Chân Thần tam trọng thiên chi cảnh, ảnh hưởng của trọng lực bình thường đối với hắn là quá nhỏ, nhưng nơi này là phòng trọng lực gấp trăm lần, lại cực kỳ hữu hiệu, người khác đi lại ở trong đó, đều sẽ cảm thấy bước đi gian nan.

Thân thể của hắn rèn luyện cực hạn nhiều lần, làm thân thể hắn cứng rắn như sắt đá, thân thể so với sắt thép cùng thể tích còn nặng hơn mấy chục lần, sức nặng càng lớn, ở bên trong trọng lực thất, thừa nhận trọng lực cũng sẽ nhiều.

Phòng trọng lực có rất nhiều hòn đá bất quy tắc, trên hòn đá có lỗ, có thể dùng tay nhấc lên, từng khối đá kia, đều cực kì nặng, có hòn đá rõ ràng không lớn, lại tựa như núi, nặng làm cho người ta sợ hãi.

Hắn ở ngay bên trong trọng lực thất, dùng hòn đá này rèn luyện chính mình.

Hắn ngồi xếp bằng cạnh hòn đá, hai con mắt hơi híp lại, cả người tràn đầy mồ hôi, không bao lâu sau, liền điên cuồng đứng lên, cánh tay đâm thật sâu vào lỗ rỗng trên tảng đá, không vận dụng Tinh Nguyên dị lực trong cơ thể, chỉ dùng thân thể để nâng tảng đá lên, chạy quanh ở bên trong trọng lực thất gấp trăm lần.

Cũng không lâu lắm, hắn liền rơi vào tình trạng kiệt sức, cả người giống như bị tụ máu, gân xanh nổi lên giống như con giun ngọ nguậy ở trên người hắn, sắc mặt dữ tợn đáng sợ.

Hắn muốn nhìn một chút, cực hạn của thân thể hắn ở chỗ nào, tảng đá nặng nề như núi này, dưới tác dụng của phòng trọng lực, trở nên nặng lên mấy chục lần, cho dù là hắn đã đạt tới Chân Thần tam trọng thiên, muốn tập luyện bằng nó, cũng sẽ có chút cố hết sức.

Cũng là vì như thế, tiềm lực trong thân thể hắn, cũng bị kích phát ra, năng lượng ẩn chứa trong cơ thể gân mạch, sẽ bị trọng lực chèn ép run rẩy không thôi.

Lại là một phen điên cuồng rèn luyện, cả người hắn không có một chút sức lực nào, nằm sập xuống trên mặt đất.

Đóng lại mắt, cảm thụ được huyết nhục trong cơ thể ẩn chứa sinh cơ tràn đầy, trong đầu có từng đạo ý niệm hiện lên, chỉ trong chốc lát, hắn có một ý tưởng.

Hắn bỗng nhiên ngồi dậy, thật sự ngưng thần, đem mười giọt bất tử chi huyết giấu kín trong cơ thể, dùng linh hồn đưa về phía cánh tay trái.

"Ba ba ba "

Xương cốt trên cánh tay trái của hắn truyền đến tiếng gầm rú, cơ thể phồng to ra, giống như một con mãnh thú khủng bố đang ngủ đông thức dậy, truyền đến một cỗ dao động làm cho người ta sợ hãi.

Bất tử ma huyết thay thế một đoạn máu tươi trong mạch máu ở cánh tay trái, gân mạch truyền đến đau đớn cực kỳ đáng sợ, ở cánh tay nhỏ bé của hắn, hiện ra màu đỏ như máu kinh người, giống như nhỏ ra máu tươi, cánh tay đó, giống như là tôm lớn được nấu chín, đỏ kinh khủng.

Hắn nhảy dựng lên, từ trong cánh tay kia, trào ra một cỗ dao động cuồng bạo, giống như mãnh thú từ vật sâu muốn lao ra.

Một khối tảng đá màu vàng lợt giống như một ngọn núi, dưới sự phát lực của cánh tay trái, bị giơ lên khỏi mặt đất, một ánh sáng màu đỏ sậm, từ trong cánh tay hắn chạy ra, sinh ra một cỗ năng lượng điên cuồng nổ tung.

Thạch Nham vẻ mặt phấn chấn, trong nội tâm mừng như điên, nhịn không được cười ha ha như điên.

Tảng đá màu vàng lợt này, ở trong trọng lực thất này thì có thể coi như là khối lớn nhất, là Kim Tuyệt Thạch chỉ có ở Liệt Diễm tinh vực, so với hòn đá bình thường thì nặng gấp mấy trăm lần!

Sức nặng thật sự của hòn đá trong tay hắn, thật sự có thể so với một ngọn núi cao vài cây số!

Ở bên trong trọng lực thất gấp trăm lần, thì sức nặng của tảng đá này, lại được tăng lên mấy chục lần!

Cho dù là cường giả Thần Vương cảnh bình thường, muốn đem tảng đá kia nâng lên, cũng rất ít người có thể, trừ phi đạt tới Thần Vương tam trọng thiên, có lẽ mới có khả năng thử một lần.

Trước đó, hắn từng thử qua, muốn dựa vào lực lượng của thân thể, đem tảng đá này nâng lên, nhưng mà, hắn liên tục nếm thử nhiều lần, ngay cả làm cho tảng đá rung động một chút thì hắn cũng không thể làm được.

Hôm nay, dùng cánh tay trái tràn đầy bất tử ma huyết, năng lượng mãnh liệt từ trong đó phóng ra, lại có thể mạnh mẽ đem tảng đá trực tiếp nhấc lên, sức mạnh kinh khủng như thế, làm cho chính hắn đều khiếp sợ rồi.

Đột nhiên, hắn đối với chuyện thay đổi máu huyết của Bạo Ngao, Kiệt Cức, càng hiểu rõ hơn một phần.

Nếu, nếu hắn có thể dùng bất tử ma huyết, đem toàn bộ máu tươi trong mạch máu thay thế sạch, khi đó sức mạnh của thân thể hắn, sẽ đạt tới độ cao nào?

Hắn quả thực không dám tưởng tượng.

Oanh!

Tảng đá nổ mạnh khi va chạm với đất, đất đá cứng rắn vô cùng, từ chỗ tảng đá rơi xuống đất làm trung tâm, đột nhiên dập nát sạch, hiện ra từng vết rạn thật lớn mà mắt thường có thể thấy được.

Vết rạn không ngừng mở rộng kéo dài ra, tảng đá nằm ở đấy, lại vẫn còn truyền đến tiếng nổ vang thật lớn, từng khối đá vụn bắn ra, hình thành từng đám đá vụn cực kì sắc bén, hướng tới bốn phương tám hướng bắn tới.

"Đkm nó!"

Một thanh âm hào phóng, từ cửa phòng trọng lực truyền đến, một gã đại hán có đeo luyện ngục lệnh bài ở bên hông, hai tay tạo ra từng đạo ánh sáng mạnh, đem đám đá vụn đánh rơi xuống, vẻ mặt quái dị.

Ở bên cạnh hắn, còn có một tên nữ tử thanh tú, nhưng mà không hiểu vì sao, lại lạnh lùng nhìn về phía phòng trọng lực, nhìn về phía Thạch Nham đang ngồi bên cạnh khối đá.

Đồng dạng, ở chỗ vòng eo mảnh khảnh yểu điệu của nàng, cũng có một khối luyện ngục lệnh bài.

Hai người này, là thủ hạ của Tạp Tu Ân, cũng là nhân vật nổi tiếng tham gia Cực Đạo luyện ngục tràng.

Bình luận

Truyện đang đọc