LÂM MỘC BÁO THÙ


“Sao có thể như vậy?” Lâm Đại Sơn vô cùng kinh ngạc.

“Hồi nãy tôi nghe hàng xóm rỉ tai bàn tán, nói là tập đoàn Quang Vũ đắc tội với Tập đoàn Thiên Mộc, hình như dự án cải tạo khu ổ chuột đã được Tập đoàn Thiên Mộc tiếp quản.” Mẹ Lâm Mộc nói.

“Chính là Tập đoàn Thiên Mộc đang càn quét cả giới kinh doanh Kim Châu đó ư?” Lâm Đại Sơn ngạc nhiên hỏi.

“Ba, ba cũng nghe tới Tập đoàn Thiên Mộc rồi ạ?” Lâm Mộc ngẩng đầu nhìn ba anh.

Advertisement
“Dĩ nhiên, Tập đoàn Thiên Mộc này tuy mới thành lập gần đây nhưng đã gây nên sóng to gió lớn ở Kim Châu, bản tin thời sự cũng thường đưa tin, sao ba có thể không hay biết gì?” Lâm Đại Sơn nói.

Lâm Đại Sơn cảm khái: “Một tập đoàn mới mà có thể phát triển với tốc độ chóng mặt, trở thành ngọn cờ đầu trong giới kinh doanh Kim Châu, thật khủng khiếp!”
Lâm Đại Sơn từng dẫn dắt Lâm Thị suốt mười mấy năm, ngay cả lúc huy hoàng nhất cũng chẳng dám mơ tưởng tới bước này, cũng không rõ nhân vật khủng bố đứng sau tập đoàn này là ai mà có bản lĩnh khiến tập đoàn mới của mình thành công vang dội nhường ấy.

“Có lẽ là nhân vật có thế lực đứng sau hùng hậu cùng đôi mắt nhìn xa trông rộng? Nếu không sao có thể khiến cho cả giới kinh doanh Kim Châu đều chịu khuất phục rồi hợp tác với mình? ” Mẹ Lâm Mộc nói.


Lâm Lê nói: “Ba ơi, vậy tức là tập đoàn BĐS Quang Vũ sẽ không tới báo thù nhà ta nữa phải không ạ?”
“Ông chủ Ngô của tập đoàn BĐS Quang Vũ đắc tội với Tập đoàn Thiên Mộc, giờ đến tính mạng bản thân còn khó bảo toàn, ông ta nào có thời gian rảnh rỗi mà lo chuyện khác? Mấy ngày nay nhà ta không bị báo thù, có lẽ do nguyên nhân này, chúng ta thật may mắn mà!” Lâm Đại Sơn nói.

“Tốt quá!” Lâm Lê cười nói.

Lâm Đại Sơn nói: “Trên đời này quạ nào chẳng đen như nhau, Tập đoàn Thiên Mộc tiếp quản lại hạng mục khu ổ chuột này, chỉ e sẽ ra sức gây sức ép cho chúng ta, tiền bồi thường có khác gì mơ ước hão huyền.”
“Ba ơi, ba phải lạc quan chút đi, có lẽ không như vậy đâu!” Lâm Mộc mỉm cười nói.

Cộc cộc cộc.

Ngay lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

Ba mẹ và em gái Lâm Mộc nghe thấy tiếng, trái tim họ như thắt lại.

Tuy tập đoàn BĐS Quang Vũ gặp xui xẻo, nhưng 3 người họ vẫn lo sợ bọn chúng tới báo thù.

“Con đi mở cửa.” Lâm Mộc đặt bát xuống, bước tới mở cửa.


Đập vào mắt mọi người là một nhân viên chuyển phát nhanh.

“Lâm Đại Sơn, có đồ chuyển phát nhanh gửi trong cùng thành phố cho ông.”
“Được, giao cho tôi đi.” Lâm Mộc ký nhận đồ.

Sau khi nhân viên chuyển phát nhanh rời đi, Lâm Mộc đóng cửa rồi quay về bàn ăn.

“Ba, chuyển phát nhanh của ba này.”
“Ai lại gửi đồ cho ba thế nhỉ?” Lâm Đại Sơn hồ nghi mở đồ chuyển phát nhanh, đập vào mắt ông là tấm thiệp mời mạ vàng.

“Thiệp mời ư? Ai lại mời ba thế nhì?” Lâm Đại Sơn vừa hỏi vừa mở thiệp mời.

Mẹ và em gái Lâm Mộc cũng tò mò sáp tới gần.

“Thiên...!Tập đoàn Thiên Mộc?” Khi Lâm Đại Sơn thấy nội dung thư mời, ông kinh ngạc tới độ run tay.

Chẳng ngờ lại là thư mời từ Tập đoàn Thiên Mộc!
“Tập đoàn Thiên Mộc mời cả nhà chúng ta đến tham gia bữa tiệc của họ ngày mùng 10 ư?” Lâm Đại Sơn nói.




Bình luận

Truyện đang đọc