LÂM MỘC BÁO THÙ

Lâm Mộc vừa nói vừa chém Thất Tinh Đao về phía Thú biến dị cấp A.  

Thấy Lâm Mộc xông lên chiến đấu, các thành viên còn lại không vội tháo chạy, vừa giao chiến với Thú biến dị vừa quan sát tình hình.  

Advertisement

Nếu Lâm Mộc và Sài Thiệu hợp sức chống đỡ được thủ lĩnh Thú biến dị, bọn họ cũng không cần phải chạy nữa.  

Dù sao ‘bỏ chạy thoát thân để lại đồng đội’ chỉ là lựa chọn trong tình huống vạn bất đắc dĩ mà thôi.  

Advertisement

“Lâm Mộc, cậu chỉ là Linh Phách Cảnh đỉnh phong, đây không phải kẻ địch mà cậu có thể đối phó, đi mau!” Sài Thiệu cất giọng âm vang.  

Lâm Mộc không nghe lệnh anh ta, mà chém một đao vào lưng kẻ địch.  

Thanh kiếm chém nhanh và mạnh mẽ, nhưng  chỉ để lại một vết trắng trên lớp da dày của Thú biến dị cấp A.  

Con thú đau đớn, gầm lên một tiếng, sau đó xoay người dùng tay tát  về phía Lâm Mộc, móng vuốt to như cái thớt mang theo uy lực kinh người khiến không gian nơi nó vụt qua phải chấn động.  

“Lâm Mộc, đây không phải cuộc chiến mà cậu đủ sức tham gia! Mau rời đi!”  Vừa nói, Sài Thiệu vừa vung Cây giáo dài trong tay về phía Thú biến dị cấp A để áp chế nó.  

Theo đánh giá của Sài Thiệu, nếu móng vuốt của kẻ thù quệt trúng người Lâm Mộc thì chỉ có nước chết hoặc trọng thương mà thôi.  

“Phong Lôi Đao Quyết! Lôi Minh!” Đương đầu với móng vuốt đang giáng xuống, Lâm Mộc chẳng hề né tránh mà vung Thất Tinh Đao lên, sấm sét  tím lập tức lóe sáng nghênh đón đòn công kích của Thú biến dị cấp A.  

Sức mạnh cường đại của Chí Tôn Tích cũng tức thì tràn ra, rót vào thanh đao, uy lực của Thất Tinh Đao càng thêm mạnh mẽ.  

Tất cả thành viên Đoàn thám hiểm còn lại đều hồi hộp dõi theo màn giao đấu này.  

Họ hiểu rõ, nếu Lâm Mộc không chống đỡ nổi móng vuốt khổng lồ đang giáng xuống kia, anh sẽ bị trọng thương. Vậy thì, sự liên thủ giữa Lâm Mộc và Sài Thiệu cũng sụp đổ tan tành, bọn họ chỉ đành tháo chạy mà thôi.  

Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, đòn công kích của Lâm Mộc va chạm với móng vuốt của Thú biến dị cấp A.  

Hai luồng sức mạnh kh ủng bố giao thoa, Lâm Mộc bị chấn động tới độ lùi về sau mấy bước mới đứng vững.  

Uy lực cường đại từ móng vuốt của kẻ địch xung kích khiến toàn thân Lâm Mộc hơi khó chịu, nhưng ít nhất anh không hề bị thương.  

“Không ngờ cậu ấy đỡ được đòn công kích rồi!” Ánh mắt các thành viên khác sáng rực.  

Đương đầu với đòn tấn công chính diện mạnh mẽ của Thú biến dị cấp A, Lâm Mộc chỉ bị đầy lùi vài bước, thân thể vẫn lành lặn vẹn nguyên, điều này chứng tỏ anh hoàn toàn đủ tư cách liên thủ với Sài Thiệu để chống lại thủ lĩnh Thú biến dị.  

“Thằng nhóc cậu quả nhiên có chút bản lĩnh đó!” Sài Thiệu thán phục.  

Vừa nói, Sài Thiệu vừa vung Cây giáo dài với uy năng cường đại về phía lưng kẻ địch.  

Tuy hồi nãy Lâm Mộc vừa thành công chống đỡ đòn công kích của Thú biến dị cấp A, nhưng chắc chắn không chịu nổi thế tấn công như chẻ tre của nó, Sài Thiệu nhất định phải gây thêm áp lực cho kẻ thù.  

Vốn dĩ thủ lĩnh Thú biến dị  muốn giải quyết Lâm Mộc trước, sau đó chuyên tâm đối phó với Sài Thiệu. Tiếc thay nó không thành công một phát kích sát, chỉ đành nhanh chóng chống đỡ đòn tấn công hung mãnh đang dội tới của Sài Thiệu.  

Ầm! 

Bình luận

Truyện đang đọc