LÂM MỘC BÁO THÙ

Trên đường về Tổng bộ của Liên minh, Lâm Mộc nhận được tin nhắn của Phó Minh chủ, kêu anh về tới nơi thì tới Sảnh nghị sự Liên Minh gặp ông cụ.  

Tổng bộ của Liên minh.  

Advertisement

“Chào Lâm nghị trưởng!”  

“Tham kiến Lâm nghị trưởng!”  

Lâm Mộc đi bộ trong tổng bộ, bất cứ nơi nào anh đi qua đều được các thành viên liên minh kích động chào hỏi.  

Advertisement

Thậm chí anh còn cảm nhận được sự sùng bái trong ánh mắt của họ khi nhìn anh.  

Lâm Mộc không khỏi thầm cười khổ, chẳng ngờ lần tiêu diệt Thú biến dị cấp A+ này lại thu hút sự chú ý tới vậy.  

Sảnh nghị sự Liên Minh.  

Phó minh chủ Hồ đã ngồi sẵn nơi này  chờ Lâm Mộc.  

“Chào Phó minh chủ Hồ!” Lâm Mộc chắp tay hành lễ.  

“Lâm Mộc, giờ chắc thực lực của cậu hơn tôi rồi đấy, cậu hành lễ như này quả thực khiến tôi tự thấy xấu hổ!” Phó Minh chủ cười nói.  

Ông cụ hiểu rõ mình không có bản lĩnh ‘một chiêu kích sát’ Thú biến dị cấp A+ như Lâm Mộc!  

Chỉ xét riêng điểm này, Phó minh chủ Hồ đã phải thừa nhận mình không mạnh bằng Lâm Mộc.  

Lâm Mộc cười lúng túng: “Phó minh chủ Hồ sao có thể nói vậy. Tôi dựa vào sự hỗ trợ của Huyết Tinh mới có thể tăng nhanh lên Kết Đan Cảnh đỉnh phong, còn người dựa vào chính năng lực bản thân để cải thiện tu vi, hai chuyện này căn bản không thể so sánh được!”   

Lâm Mộc nói tiếp: “Huống chi người là Phó Minh chủ, tôi là Nghị Trưởng, tôi hành lễ với người là hợp lẽ!”  

“Ha ha, Lâm Mộc, chỉ e sau hôm nay cậu không còn là Nghị Trưởng nữa rồi!” Phó minh chủ Hồ cười nói.  

Lâm Mộc ngẩn người? Không còn là Nghị Trưởng? Đây là ý gì?  

“Hôm nay Minh chủ muốn gặp cậu, tôi kết nối cho hai người nói chuyện trước nhé!”  

Dứt lời, ông cụ kết nối trực tiếp với Minh chủ thông qua màn hình chiếu trước mặt.  

Sau vài giây, kết nối thành công.  

Minh chủ xuất hiện trên màn hình chiếu lớn trước mặt.  

Khi trước Lâm Mộc từng tới Đế Đô gặp Minh chủ, cho nên không còn xa lạ gì với ông cụ.  

“Chào Minh chủ!” Lâm Mộc lập tức hành lễ.  

“Lâm Mộc, thực lực mà cậu thể hiện hôm qua vượt xa những gì tôi mong đợi ở cậu đấy!” Minh chủ khen ngợi.  

“Minh chủ quá khen rồi!” Lâm Mộc cười lúng túng.  

“Lâm Mộc, trận chiến hôm qua vô cùng quan trọng. Trước đó Thành phố Lăng Dương bị Thú biến dị công phá tường thành, nếu Ninh Đô lại tiếp tục để kẻ địch chui vào trong thành thì người dân sẽ hoài nghi năng lực của liên minh chúng ta. Cậu đã thay mặt liên minh tạo nên một chiến tích chói lọi! Đồng thời tạo dựng uy phong cho liên minh! ” Minh chủ nói.  

“Tôi là một thành viên của liên minh, được liên minh cung cấp tài nguyên bồi dưỡng, thậm chí còn nhận nguồn lực đặc biệt, đương nhiên tôi phải đóng góp hết mình cho liên minh, đây là nghĩa vụ của tôi!” Lâm Mộc đáp.  

Bình luận

Truyện đang đọc