LÂM MỘC BÁO THÙ


Sau khi hạ quyết tâm, Lâm Mộc đợi ở dưới nước cho đến khi trời tối, Lâm Mộc lại tiếp tục đợi đến nửa đêm.

Thời gian từng chút một trôi qua, đã hai giờ đêm.

"Sắp đến giờ rồi."
Ở dưới nước Lâm Mộc cầm cái cây anh vừa hái trong tay, sau đó khẽ di chuyển.

Advertisement
Trước tiên Lâm Mộc bơi về phía trước, khi tới gần bờ, anh lại bơi ngược dòng lại.

Không mất bao lâu, Lâm Mộc lặng lẽ ngoi lên mặt nước.

Trước khi Lâm Mộc lên bờ, anh đã quan sát dưới nước rồi, đám người Thanh Thương Phái đang canh giữ ở bờ bên kia.

“Đại trưởng lão, tên nhóc kia lên rồi!” người đạt cảnh giới trung kỳ của Khai Linh Cảnh lập tức kêu lên.


Thì ra ba người Thanh Thương Phái đã thương lượng, ba người thay phiên nhau canh gác đảm bảo lúc nào cũng có người canh bên hồ, kể cả nửa đêm.

Trưởng lão Thanh Thương Phái cùng tên đạt cảnh giới trung kỳ của Linh Ý Cảnh bên cạnh lập tức mở to hai mắt.

"Tên khốn, cậu trốn không được đâu! Hôm nay lão phu nhất định sẽ lột da cậu đến co rúm, làm cho cậu tức chết!"
"Ngũ Lôi Chưởng!"
Trưởng lão Thanh Thương Phái xông về phía Lâm Mộc, đồng thời bộc phát nội lực, lòng bàn tay hướng về phía Lâm Mộc.

Uỳnh!
Một dấu tay màu tím hình thành do nội lực ngưng tụ lại, cắt ngang bầu trời đêm, oanh kích tới chỗ Lâm Mộc, rất chói mắt trong đêm tối.

Tên đạt tới trung kỳ của Linh Ý Cảnh cũng theo sát Trưởng lão Thanh Thương Phái.

"Chết tiệt!"
Lâm Mộc vừa tiếp đất, bàn tay màu tím đã hung hăng oanh kích tới.

Lâm Mộc nhanh chóng dùng Chí Tôn Tích, đưa sức mạnh của Chí Tôn Tích vào trong cánh tay, dùng toàn lực bộc phát nội lực, giơ tay phản kích lại bàn tay đang lao tới kia.


Bùm!
Dấu ấn lòng bàn tay màu tím nổ tung, Lâm Mộc phun ra một ngụm máu, cả người liền lui về phía sau.

Với việc sử dụng bình thường Chí Tôn Tích, Lâm Mộc có thể chống lại Linh Ý Cảnh trung kỳ, nhưng anh không thể chịu được công kích của Linh Ý Cảnh đỉnh phong!
"Tên khốn, cậu chết chắc rồi!"
Trưởng lão Thanh Thương Phái lao về phía Lâm Mộc với sát khí cuồng bạo.

"Không được, cứ như thế này thì mình sẽ không thể thoát được!"
Sắc mặt Lâm Mộc biến đổi, giậm chân nhảy về phía trước, lao đầu vào Hồ Thiên Sát ngay trước khi Trưởng lão Thanh Thương Phái tới trước mặt anh.

Lâm Mộc biết rất rõ không thể tự mình đánh chết hai người bọn họ, nếu bị phát hiện, muốn trốn thoát cũng gần như không thể.

Lâm Mộc không còn chút lựa chọn nào, đành phải nhảy xuống hồ Thiên Sát.

“Chết tiệt, còn nhảy xuống hồ chạy trốn!” Trưởng lão Thanh Thương Phái chửi bới.

Ngay lập tức, ông ta hét lớn về phía hồ nước: "Tên khốn, cậu có thể trốn một lúc, nhưng không thể trốn mãi được.

Lão phu sẽ tiếp tục canh giữ cậu, nhất định sẽ tiêu diệt cậu, sẽ không bao giờ bỏ cuộc đâu! Để xem cậu còn có thể trốn được bao lâu!"
Lão Thanh Thương Phái hạ quyết tâm, cho dù Lâm Mộc có trốn bao lâu, dù chỉ một tháng hay một năm, ông ta cũng sẽ ở lại đây đợi!


Bình luận

Truyện đang đọc