LÂM MỘC BÁO THÙ

Tổng bộ của Liên minh.  

“Trả xong nợ rồi, tiếp theo phải chăm chỉ kiếm Liên minh tệ thôi!” Lâm Mộc lẩm bẩm.  

Bây giờ anh đã là Tu hành Giả Linh Phách Cảnh đỉnh phong, một đại bình cảnh đang chờ đón anh ở phía trước.  

Tạm thời anh không thể dựa vào Huyết Tinh để nâng cao cảnh giới. Bởi vì đột phá đại bình cảnh này vô cùng khó khăn.  

Cho nên mới có nhiều Tu hành Giả giậm chân ở Linh Phách Cảnh đỉnh phong tới vậy, nỗ lực trong một thời gian rất dài vẫn chẳng thể đột phá đại bình cảnh, thậm chí cả đời vẫn không lên được Kết Đan Cảnh.  

Cảnh giới Kết Đan là một khoảng trời hoàn toàn mới với Tu hành Giả.  

Lâm Mộc đã suy nghĩ, muốn đột phá đại bình cảnh phía trước cần phải phục dùng Bồi Nguyên Đan. Nhưng một viên đan dược này có giá trị quy đổi là một trăm vạn Liên minh tệ, cho nên thời gian tiếp theo mục tiêu của anh chính là nỗ lực kiếm Liên minh tệ.  

Gom góp đủ số tiền này tuyệt nhiên không phải chuyện dễ dàng.  

Dù sao Lâm Mộc đều đã dùng tới tất cả các kênh có thể kiếm tiền.  

Tỷ như tiền thưởng từ việc trùng kích Bảng chiến thần, giờ đây anh đã lên vị trí thứ nhất, không thể kiếm Liên minh tệ từ cách này nữa.  

Trước mắt chỉ có thể săn giết Thể biến dị và làm nhiệm vụ mới có thể kiếm tiền thôi.  

“Nếu đã vậy, mình phải nhanh chóng lập đội với Sư huynh, dốc toàn lực săn Thể biến dị!” Lâm Mộc hạ quyết tâm.  

“Bíp bíp.” Đồng hồ Liên minh bỗng vang lên tiếng chuông nhắc nhở.  

Lâm Mộc nhìn, hóa ra là hai mươi vạn Liên minh tệ về tài khoản.  

“Chuyện gì thế này?” Lâm Mộc lơ mơ.  

Ngay lúc anh đang hồ nghi chẳng hiểu ra sao, Vũ nghị trưởng gửi tin nhắn tới:  

Lâm Mộc, tiền cậu vay tôi đã nhận rồi. Hai mươi vạn này là phần thưởng tôi tặng cậu vì đã trùng kích lên đầu bảng!  

Lâm Mộc sửng sốt, suy cho cùng Vũ nghị trưởng đâu có muốn nhận lại số tiền cho vay lần trước, ông cụ chỉ tạm nhận lại rồi mượn danh nghĩa khác để chuyển Liên minh tệ cho anh.  

Hơn nữa, ông cụ còn gửi nhiều hơn bốn vạn so với khoản vay mười sáu vạn kia!  

Lâm Mộc lập tức gửi tin nhắn: Vũ nghị trưởng, như này sao được, hai mươi vạn chẳng phải con số nhỏ, người nhất định cũng rất cần Liên minh tệ.  

Vũ nghị trưởng lại gửi tin nhắn: Lâm Mộc, đây là món quà của tôi,  kêu cậu nhận thì chỉ cần nhận thôi, tôi xem cậu là đệ tử của mình, đây là sự ủng hộ cho con đường tu luyện của cậu, không cần khách sáo, nếu cậu còn chuyển qua thì tôi lại chuyển tới đấy, không cần chối  từ nữa.  

Thấy Vũ nghị trưởng nói vậy, Lâm Mộc chỉ đành trả lời: Vũ nghị trưởng, vậy đệ tử nhận số tiền này trước ạ.  

Vũ nghị trưởng nói: Muốn cảm ơn tôi thì cố gắng lập nên thành tích nổi bật trên con đường tu luyện, đó mới là lời cảm tạ có ý nghĩa nhất, tôi tự hào về cậu.  

Lúc này tài khoản của Lâm Mộc là 29.8 vạn Liên minh tệ.  

Bình luận

Truyện đang đọc