LÂM MỘC BÁO THÙ

 Chẳng bao lâu, một chiếc xe điện tham quan khuôn viên trường chạy đến, một Người đàn ông trung niên nho nhã lễ độ đeo mắt kính bước xuống xe .  

 

“Thầy Lưu.” Học trưởng trông thấy Người đàn ông trung niên thì mau mắn chào.  

 

“Bạn học Lâm Lê là người nào?” Chủ nhiệm Lưu hỏi.  

Advertisement

 

“Là em ạ.”  

 

“Chúng tôi kiểm tra ra đôi chỗ bất thường trong thành tích thi của em, giờ em đi theo chúng tôi một chuyến nhé.” Thầy Lưu nói.  

 

“Bất thường?” Lâm Mộc, Trần Uyển Nhi và Lâm Lê đều vô cùng kinh ngạc. “Sao lại bất thường được?”  

 

“Kêu em đi theo thì cứ đi theo? Sao hỏi nhiều quá vậy, tình huống cụ thể chúng tôi sẽ điều tra thêm.” Thầy Lưu nghiêm nghị nói.  

 

“Được.” Lâm Lê chỉ đành gật đầu.  

 

“Người nhà chúng tôi đi theo không vấn đề gì chứ?” Lâm Mộc hỏi.  

 

“Không vấn đề gì, đi thôi.” Dứt lời Thầy Lưu đi ra ngoài.  

 

Ba người Lâm Lê cũng lên chiếc xe điện của trường tới văn phòng tuyển sinh.  

 

“Bạn học Lâm Lê, chúng tôi kiểm tra ra thành tích của em có vấn đề, cho nên thành tích này có thể vô hiệu, em có khả năng không được nhập học.” Chủ nhiệm ngồi trong văn phòng nói.  

 

“Có vấn đề? Không thể báo danh nhập trường? Sao có thể như vậy?” Lâm Lê nghe xong tin này cuống đến mức sắp òa khóc.  

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

Sau khi nhà họ Lâm gặp nạn, cô ấy luôn chăm chỉ học tập, mong đỗ vào một trường đại học tốt rồi tốt nghiệp tìm công việc tử tế, chia sẻ gánh nặng cho gia đình.  

 

Lâm Lê xiết bao nỗ lực để có được thành tích hôm nay, bây giờ bỗng phát sinh vấn đề, sao cô ấy chấp nhận chuyện này được! Chỉ một câu nói đã khiến thành tích của cô ấy không được công nhận sao?  

 

Lâm Mộc nhanh chóng nói: “Các thầy có nhầm lẫn gì không? Nếu thực sự có vấn đề gì sao khi trước làm thủ tục báo danh lại suôn sẻ thế?”  

 

“Ba người cứ về chờ tin tức nhé, có gì chúng tôi lại thông báo.” Chủ nhiệm chẳng buồn ngẩng đầu lên, chỉ nhả ra một câu.  

 

Trần Uyển Nhi nói: “Giờ các thầy phải cho chúng tôi lời giải thích chứ?”  

 

“Chẳng phải tôi đã nói rồi sao, ba người về chờ tin tức, chúng tôi sẽ xác minh lại chuyện này. Ba người có hiểu thế nào là quy trình không vậy? Chúng tôi cần tuân thủ đúng quy trình xác minh lại thành tích, không phải ai đòi lời giải thích là có thể giải thích ngay được! ” Chủ nhiệm không kiên nhẫn nói.  

 

“Mời ba người ra ngoài trước cho, hôm nay chúng tôi rất bận.” Thầy giáo đưa ba người Lâm Mộc tới hồi nãy lên tiếng nói.  

 

“Anh, vậy chúng ta đi trước.” Lâm Lê nói.  

 

Giờ thầy cô trong trường không chịu làm thủ tục nhập học cho cô ấy thì cũng hết cách. 

Bình luận

Truyện đang đọc