LÂM MỘC BÁO THÙ


“Lão Từ, tôi xin nghỉ phép.” Chào hỏi Lão Từ xong, Lâm Mộc xoay người rời đi.

Sau khi Lâm Mộc rời đi.

“Lão Từ, cậu ta đi xa rồi, ông có muốn thông báo cho người lập tức bắt anh ta không?” Thư ký hỏi.

Thư ký vẫn nghĩ, vừa rồi Lão Từ đối tốt với Lâm Mộc như vậy, còn chủ động tiễn Lâm Mộc ra ngoài, có lẽ là vì lo lắng Lâm Mộc sẽ dùng vũ lực nên áp dụng chiến lược hòa hoãn binh lực của mình.

Advertisement
Lão Từ nhìn về phía xa xăm: "Cậu ta không làm gì sai, bắt cậu ta làm gì? Lập tức thông báo cho dừng mọi việc tìm kiếm cậu ta lại đi."
Thư ký giật mình, sao lại thành ra thế này?
Nhưng Lão Từ đã nói như vậy, anh ta cũng không dám hỏi lại, chỉ "vâng" một tiếng rồi lập tức bắt tay vào làm.

Lão Từ nhìn ra xa xăm.

“Vị thiếu gia này, thật không đơn giản.” Lão Từ thở dài.


Đồng thời, Lão Từ cũng biết trong lòng mình sau này sẽ luôn có một tay cầm, mà tay cầm đó lại do Lâm Mộc nắm giữ.

Đây không phải là một điều có lợi cho ông ta.

Nhưng ông ta cũng không thể làm gì được, một khi đoạn ghi âm bị lộ ra ngoài, thanh danh của ông ta sẽ bị vấy bẩn!
Phía bên kia.

Sau khi Lâm Mộc lái xe đi, sợi dây siết chặt trong lòng cũng được buông lỏng không ít.

Trong mắt Lâm Mộc, Lão Từ là khúc mắc khó giải quyết nhất.

Bây giờ, chỉ cần nắm được Lão Từ thì Lâm Mộc đã có thể nắm quyền kiểm soát.

Sau đó, đã đến lúc lấy đi chỗ dựa lớn khác của Nhà họ Tôn, đó chính là Kim Trì Quan và đạo trưởng Vũ!
Đối phó với Vũ đạo trưởng, Lâm Mộc chắc chắn phải dùng đến nắm đấm mới giải quyết được ông ta.

Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, cuối cùng anh hạ quyết tâm đến Kim Trì Quan.


...!
Núi Kim Trì, Kim Trì Quan.

Vũ đạo trưởng là một người giàu có, tài sản của ông ta có thể diễn tả bằng cụm từ “tiền muôn bạc biển”, tiền đi đôi với quyền cho nên với khối lượng tài sản khổng lồ như vậy có thể thấy quyền lực mà ông ta sở hữu cũng không phải dạng vừa.

Có một con đường lớn dẫn từ chân núi lên thẳng cổng của đạo quán, Lâm Mộc đỗ xe ở bên ngoài đạo quán sau đó bước xuống xe.

“Bước tiếp theo là gặp mặt và nói chuyện với Vũ đạo trưởng.”
Đạo quán này có không gian rất rộng rãi, thoáng mát và được xây dựng rất xa hoa, lộng lẫy, trong ánh mắt Lâm Mộc lóe lên vài tia mong đợi.

Trong lòng Lâm Mộc rất xúc động, so với đạo quán đơn sơ trên núi Ngọa Long thì Kim Trì Quan có diện tích lớn hơn rất nhiều lần.

Lâm Mộc từng bước đi về phía Kim Trì Quan.

Trước cửa đạo quán có một đệ tử đang quét dọn.

“Kim Trì Quan không tiếp những người không phận sự, người lạ nhanh chóng rời khỏi đây mau!” – Đệ tử thấy Lâm Mộc tới liền quát to.

“Mau đi thông báo cho Vũ đạo trưởng của cậu rằng: người bắt cóc Tôn Thượng Minh tới thăm hỏi Vũ đạo trưởng đây!” – Lâm Mộc hờ hững nói.




Bình luận

Truyện đang đọc