LÂM MỘC BÁO THÙ


Trong văn phòng trên tầng ba.

“Đạo sư, nhiệm vụ đã hoàn thành xuất sắc, tôi đã cho thuốc độc vào rượu, và tận mắt chứng kiến ​​cậu ta uống hết.”
Khâu Anh bước vào văn phòng và báo cáo với người đàn ông trung niên mặc vest.

Advertisement
"Tốt lắm, sau khi xác nhận tin tức về cái chết của cậu ta, tôi sẽ báo tin nâng cấp bậc cho cô." Người đàn ông trung niên ngẩng đầu nói.

“Ngay khi tên đó chết đi, cho dù con gái tôi không muốn rời xa cậu ta thì cũng không còn lựa chọn nào khác.” Khâu Anh cũng cười.

Trong lòng Khâu Anh cũng cảm thấy Lâm Mộc, một chàng trai xuất thân từ Kim Châu không xứng với con gái của bà ta, bà ta là người cầm lái nhà họ Khâu, lại còn là công sư cấp 16 của Quang Minh Hội!
Sự nhiệt tình của bà ta đối với Lâm Mộc hoàn toàn xuất phát từ nhu cầu của nhiệm vụ mà thôi.

Về phần con gái bà ta, Trần Uyển Nhi, kể từ khi cô được đưa đến thành phố Thân Giang này, bà ta dự định sau cái chết của Lâm Mộc sẽ đào tạo Trần Uyển Nhi, rồi mới có thể giới thiệu Trần Uyển Nhi gia nhập Quang Minh Hội được.


Bên kia.

Sau khi Trần Uyển Nhi và Lâm Mộc trở về biệt thự, đã là mười một giờ tối.

“Lâm Mộc, anh nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai anh còn phải dậy sớm, trước khi tài liệu được giao đến vào ngày mai, chúng ta sẽ đi mua sắm ở thành phố Thân Giang!” Trần Uyển Nhi dặn dò Lâm Mộc.

“Đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ dậy sớm.” Lâm Mộc nói xong liền đi thẳng lên lầu.

Phòng ngủ của hai người ở cạnh nhau.

Sáng ngày hôm sau.

Mới bảy giờ, Lâm Mộc đã chạy tới gõ cửa phòng của Trần Uyển Nhi.

“Cốc cốc cốc.”

“Này, không phải nói là đi mua sắm sao? Nhanh dậy đi.” Lâm Mộc không ngừng gõ cửa.

Trần Uyển Nhi đang mặc một bộ đồ ngủ, mở cửa ra trong trạng thái buồn ngủ.

“Bây giờ vẫn còn sớm quá.” Trần Uyển Nhi dụi mắt.

“Hự?”
Sắc mặt của Lâm Mộc đột nhiên thay đổi, anh bỗng cảm giác được trong cơ thể đang có một cỗ độc tố cực mạnh sắp phun trào.

“Làm sao vậy!”
Sắc mặt của Lâm Mộc biến đổi kịch liệt, đồng thời nhanh chóng sử dụng nội lực, cố gắng dựa vào nội lực để áp chế độc tố.

Nhưng sau khi nội lực tiếp xúc với độc tố lại nhanh chóng bị độc tố ăn mòn.

Nội lực không thể nào áp chế được loại độc tố này! Chỉ có thể giảm thiểu tốc độ khuếch tán của độc tố mà thôi.

Độc tố lan truyền trong cơ thể anh với tốc độ đáng kinh ngạc, ăn mòn các cơ quan của Lâm Mộc và khiến các cơ quan của anh suy kiệt một cách nhanh chóng.




Bình luận

Truyện đang đọc