LÂM MỘC BÁO THÙ

“Đây là tài nguyên quan trọng nhất để tu luyện mà!” Lâm Mộc toét miệng cười.  

Khi trước anh nhận được ba trăm vạn Liên minh tệ, nhưng tốc độ tiêu tiền đổi tài nguyên của anh cũng cực kỳ nhanh.  

Advertisement

Giờ đây Lâm Mộc không chỉ cần đầu tư cải thiện Cảnh giới tu luyện, còn phải bổ sung năng lượng để nâng cao Cảnh giới thân xác.  

Ba trăm vạn hoàn toàn không đủ!  

Advertisement

“Yên tâm đi, đợi tôi thu xác Thú biến dị cấp A này đã, khi nào cậu kết thúc khảo nghiệm Nghị Trưởng, tiền thưởng tiêu diệt con thú này sẽ chuyển tới tài khoản của cậu!” Phó minh chủ Hồ  nói.  

“He he, được ạ!” Lâm Mộc cười toe toét.  

Anh tò mò hỏi: “Phó minh chủ Hồ, bây giờ có thể thông báo cho tôi nội dung khảo nghiệm cấp tám, chín hay chưa?”   

Lâm Mộc tin rằng Minh chủ và Phó Minh chủ đã bàn bạc kỹ lưỡng nội dung khảo nghiệm các cấp còn lại trong ba ngày trước đó.  

Phó minh chủ Hồ đáp: “Thử thách cấp tám là, cậu phải đỡ được ba chiêu của tôi mà không rớt đài, dù sao tôi và cậu cũng cách biệt hai cảnh giới nhỏ, đỡ được ba chiêu cũng là chuyện khó rồi đấy!”   

“Ồ!” Lâm Mộc kinh ngạc.  

Quả thực khảo nghiệm cấp tám rất khó nhằn với Kết Đan Cảnh sơ kỳ!  

“Lâm Mộc, cậu không cần lo lắng, dù có bại ở thử thách cấp tám cũng chẳng mất mặt gì, vốn dĩ chỉ có sáu khảo nghiệm đầu tiên được thiết kế nhằm mục đích đánh giá Nghị Trưởng mà thôi, các cấp sau đó chỉ đơn thuần được thiết kế để nâng cao độ khó của khảo nghiệm Nghị Trưởng!” Phó minh chủ Hồ nói.  

Ông cụ nói tiếp: “Cậu thông qua khảo nghiệm cấp bảy đã là thành tích cực kỳ khoa trương rồi, đồng thời phá kỷ lục của chính cậu từ ba ngày trước đó!”  

“Hiểu ạ, không cần biết có thể thông qua khảo nghiệm cấp tám hay không, tôi đều nóng lòng muốn thử sức, giờ chúng ta về Tổng bộ của Liên minh luôn sao?” Lâm Mộc nói.  

“Được!” Phó minh chủ Hồ nói rồi thu xác con Thú biến dị cấp A vào nhẫn trữ vật.  

Sau đó hai người về liên minh, lên võ đài trên đỉnh núi cao nhất tổng bộ.  

Thẩm Trạch Thiên và Trần Uyển Nhi đã có mặt ở đây, định bụng theo dõi trận đấu.  

Sài Thiệu hôm nay không tới vì bận bế quan tu luyện.  

Thẩm Trạch Thiên và Trần Uyển Nhi lập tức đến trước mặt Lâm Mộc: “Tiểu sư đệ, cậu đối chiến với Mãng xà khổng lồ bị trúng độc khiến tụi anh giật thót, sư muội Trần Uyển Nhi còn cuống tới độ rớt nước mắt!”   

Trần Uyển Nhi đỏ lựng đôi má: “Sư huynh Thẩm Trạch Thiên, anh đừng nói vậy có được không hả, khi đó em sợ quá mà!” 

Bình luận

Truyện đang đọc