LÂM MỘC BÁO THÙ

 “Tên anh là Thẩm Trạch Thiên, anh là sư huynh của cậu.” Người đàn ông mặc vest nói.  

 

“Mời Thẩm sư huynh vào trong.” Lâm Mộc lập tức làm động tác mời anh vào nhà.  

 

Thẩm Trạch Thiên sư huynh đi vào nhà, Lâm Mộc cũng mời anh ta ngồi xuống.  

Advertisement

 

“Tiêu chí khi nhận đồ đệ của sư phụ rất cao, chắc hẳn sư huynh cũng phải cực kỳ tài giỏi. Không biết hiện tại sư huynh đang làm gì vậy?” Lâm Mộc có chút tò mò.  

 

“ Hiện tại ta đang là người của Liên Minh Tu Hành Giả.” Thẩm Trạch Thiên nói.  

 

" Liên Minh Tu Hành Giả? Đó là gì vậy?" Lâm Mộc tự hỏi.  

 

Lâm Mộc chưa từng nghe qua về cái tên này.  

 

"Đây là một tổ chức còn khá bí ẩn ở Trung Quốc, tổ chức này chịu trách nhiệm về trật tự của giới tu hành trong nước. Tất cả các thế lực lớn của Ẩn Môn và các thế lực tu hành khác trong nước đều phải chịu sự giám sát của tu hành giả của Liên Minh."Thẩm Trạch Thiên giải thích.  

 

"Thì ra là như vậy? Còn có tổ chức như vậy sao?" Lâm Mộc kinh ngạc.  

 

“Nếu bọn anh không quản lý trật tự mà để những tu hành giả kia làm loạn, vậy chẳng phải là giới tu hành cũng loạn hết lên rồi sao?” Thẩm Trạch Thiên nói.  

 

Thẩm Trạch Thiên nói tiếp: "Ẩn Môn có tu vi cường đại, muốn vào thành phố thì phải xin phép Liên Minh Tu Hành Giả, báo cáo rõ nguyên do rồi mới được vào thành."  

 

“Vậy với tư cách là người của Liên Minh Tu Hành Giả, Thẩm sư huynh có thể vào thành phố rồi đúng không?” Lâm Mộc nói.  

 

Lúc gọi điện thoại Lâm Mộc vẫn còn lo lắng Thẩm Trạch Thiên sẽ không đến được Kim Châu.  

 

“Ừ.” Thẩm Trạch Thiên gật đầu trả lời.  

 

Lâm Mộc tò mò hỏi: "Nếu là người tu luyện Tán Tu, hay những tu sĩ không không gia nhập Ẩn Môn nào, nhưng nếu đạt tới Linh Phách Cảnh cũng sẽ bị hạn chế không thể vào thành phố sao?"  

 

Thẩm Trạch Thiên nói: "Cũng không hẳn. Hạn chế cho Linh Phách Cảnh vào thành phố là thỏa thuận ký kết giữa tất cả các Ẩn Môn và Liên Minh Tu Hành Giả."  

 

"Trong bản thỏa thuận có chỗ hạn chế, nhưng cũng có chỗ có lợi. Những thế lực Ẩn Môn này đều được người trên công nhận, sẽ không bị coi là thế lực phi pháp."  

 

"Vị trí môn phái của bọn họ cũng sẽ được bảo vệ và cũng sẽ không bị khai thác."  

 

Nghe xong lời này, Lâm Mộc chợt hiểu ra.  

 

 

 

Núi tuyết Tịch Lĩnh nơi Tuyết Sơn Phái ở cũng từng có một số phú hào ở Giang Nam muốn khai thác nhưng cuối cùng cũng không thành.  

 

Lúc này Lâm Mộc mới hiểu ra là tại sao.  

 

Thẩm Trạch Thiên nói tiếp: "Về phần người tu luyện Tán Tu thì căn bản không thể đạt được Linh Phách Cảnh, cho nên không cần lo lắng về vấn đề này."  

 

"Đương nhiên, điều này không có nghĩa là người tu luyện Tán Tu không bị trừng phạt. Nếu tu sĩ phạm tội và bị bắt được, cuối cùng sẽ giao cho Liên Minh Tu Hành Giả bọn anh xử lý."  

Bình luận

Truyện đang đọc