NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI


Cho nên, cho dù cô thật sự có thích Nhạc Cận Ninh đi nữa, thì có sao?
Chẳng phải cũng là chuyện hiển nhiên thôi sao.
Sau khi Niệm Ninh xác định rõ †âm tư của mình, lúc này cô mới sửa soạn lại bản thân rồi đi xuống lầu.
Nhạc Cận Ninh đang ăn sáng trong phòng ăn.

Khi nhìn thấy Nhạc Cận Ninh, mặt cô nóng ran, lập tức cúi đầu xuống, bắt đầu ăn bữa sáng của mình.
Chết tiệt, bây giờ tại sao vừa nhìn.
thấy Nhạc Cận Ninh, thì cô đã không còn khống chế nổi trái tim đang đập loạn lên của mình.

Nhạc Cận Ninh biết Niệm Ninh đang xấu hổ, nên cũng không định trêu chọc cô thêm nữa, tránh lại khiến cho cô giận dõi.
Lúc đang ăn thì điện thoại Niệm Ninh bỗng nhiên vang lên.

Cô ấn nút trả lời, nghe người bên kia nói.

“Được, tôi sẽ đến sau.” Nói xong, Niệm Ninh liền cúp điện thoại.
“Ai gọi điện cho em vậy?” Nghe cô nói chuyện nấy giờ, Nhạc Cận Ninh có chút tò mò hỏi.
Niệm Ninh đáp: ‘Là người của bệnh viện, lần trước không phải em đã cầm nhầm giấy kiểm tra sức khỏe sao?
Nên vừa nấy, bệnh viện nói cho em qua đó lấy lại, lát nữa anh muốn đi cùng em không?”
Lúc trước cô vẫn cho rằng mình mang thai, sợ Nhạc Cận Ninh biết nên không muốn anh đi cùng.

Nhưng bây giờ thì khác, cô đã biết mình cũng không có mang thai, vậy nên để anh đi cùng cũng không sao.
Nhạc Cận Ninh cũng không trả lời ngay, mà hoài nghi nhìn Niệm Ninh một cái.

Lần trước anh muốn cùng cô đến bệnh viện lấy giấy kiểm tra sức khỏe, nhưng cô thẳng thừng từ chối, sao lần này lại chủ động nói muốn anh đi cùng?
Niệm Ninh thấy vậy, cho rằng Nhạc Cận Ninh đang có chuyện gấp gáp gì, cô lập tức quan tâm nói: “Nếu như anh có chuyện cần làm thì cũng không cần đi theo em làm gì, em tự mình đi cũng được.”
Cô không muốn vì chút chuyện nhỏ nhặt này của mình mà làm trễ nãi những chuyện quan trọng của Nhạc Cận Ninh.
Nhạc Cận Ninh lại lắc đầu: “Không có việc gì, cơm nước xong xuôi anh đi cùng với em.”
Cuộc họp buổi sáng trì hoãn nửa giờ là được rồi, công việc sao quan trọng bằng vợ được chứiI Có Nhạc Cận Ninh đi cùng cô, đương nhiên vẫn tốt hơn.

Niệm Ninh khẽ gật đầu, hơi mừng rỡ nói: “Được.”
Sau khi hai người ăn xong cơm, thì đi ra ngoài.

Rất nhanh, hai người đã đến bệnh viện.

Nhạc Cận Ninh nắm tay Niệm Ninh, mới vừa đi tới cửa bệnh viện, thì bỗng…
Điện thoại Nhạc Cận Ninh vang lên, sau khi anh nghe mấy, sắc mặt lập tức trở nên sa sâm, anh trâm giọng nói: “Tôi biết rồi, tôi qua ngay đây.


Thấy sắc mặt khó coi của Nhạc Cận Ninh, Niệm Ninh bèn hỏi: “Có chuyện gì vậy? “
“Niệm Ninh, có lẽ đành phải để em đi một mình rồi, công ty tạm thời xảy ra chút chuyện, anh phải tranh thủ thời gian đi qua đó một chuyến.” Nhạc Cận Ninh nhíu mày nói.
Thấy dáng vẻ gấp rút của Nhạc Cận Ninh, Niệm Ninh biết rõ anh nhất định là gặp việc gấp, vì vậy cô lập tức nói: ‘Không sao, chuyện của anh vẫn quan trọng hơn.


Dù sao cô cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là đi lấy giấy kiểm tra mà thôi, cô tự đi cũng không sao.

Nhạc Cận Ninh thấy Niệm Ninh hiểu chuyện như vậy, vì không thể đi cùng cô lấy giấy kiểm tra, nên trong lòng cũng có đôi chút áy náy, anh cưng chiều xoa đầu Niệm Ninh, nói: “Tối nay chờ anh xử lý xong, anh sẽ dẫn em đi ăn cơm, đền bù cho lần này không đi cùng em được, thấy sao hả?”


Bình luận

Truyện đang đọc