NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI


Niệm Ninh đang chuẩn bị cầm cái ly thì đúng lúc này………….
Cô đột nhiên nhìn thấy Lý Tây Tây cười lạnh với cô, sau đó ly sữa trên tay đột nhiên lắc lư, một nửa số sữa đều đổ lên trên người cô.
“A…………….

Cô kêu lên sợ hãi theo bản năng.
“Niệm Ninh.“Nhạc Cận Ninh vội vã đi đến bên cạnh Niệm Ninh, đưa tay đẩy Lý Tây Tây bên người cô ra.
Anh thay Niệm Ninh kiểm tra một chút, cũng may ly sữa này là sữa ấm, bằng không quá nửa số sữa này đổ lên người thì không biết biến thành bộ dạng gì nữa.
Sau khi xác định Niệm Ninh không có vấn đề gì, ánh mắt ngoan độc Nhạc Cận Ninh đột nhiên nhìn về phía Lý Tây Tây, ánh mắt giống như báo săn trong rừng đang nhìn con mồi, hơi thở nguy hiểm bao trùm lấy Lý Tây Tây.
“Việc này là sao?” Tổng giám đốc Lý vừa mới cầm hợp đồng quay lại thì nhận ra trong phòng họp có điểm không thích hợp.
“Ba, con không hề cố ý, con vừa mới đưa ly sữa cho cô thư kí Niệm kia nhưng bản thân cô ta cầm không chắc, đem sữa đổ hết lên người, thật sự không phải con cố ý……..” Lý Tây Tây đầu tiên là khiêu khích nhìn Niệm Ninh, sau đó lại uất ức nói.

Lúc nãy nếu nói Niệm Ninh không thích Lý Tây Tây vì ánh mắt cô ta nhìn Nhạc Cận Ninh thì lúc này cô thực sự chán ghét Lý Tây Tây.
Cô không phải là kẻ ngốc, ly sữa vừa rồi không phải cô không nhìn ra là vô tình hay cố ý.
Chỉ là vì sự hợp tác nên mới không muốn bóc trần mà thôi.
“Tổng giám đốc Lý, quản con gái ông cho tốt, tôi có thể tìm đến ông để hợp tác, thế nhưng hợp đồng vẫn chưa ký.

Tôi vân phải nói rằng liệu công việc này có.

năm trong tay ông hay không cũng là một việc khó nói.” Ý tứ của Nhạc Cận Ninh vô cũng rõ ràng, lạnh lùng nói.
Tổng giám đốc Lý dù sao cũng là người trong giới, lăn lộn trong cái xã hội này cũng mấy chục năm, tự nhiên có thể hiểu được lợi hại trong lời nói.
“Là….là…..


là, tổng giám đốc Nhạc, là thế này…..

Tây Tây, còn không mau xin lỗi thư ký Niệm, đứa nhỏ này bình thường lanh lợi sao vào đúng lúc quan trọng lại như thết”
Lý Tây Tây vốn mong ba có thể che chở cho cô một ít, thế nhưng không ngờ ba lại bảo cô đi xin lỗi một thư ký nhỏ?
Cho dù là người phụ nữ của Nhạc Cận Ninh thì sao? Dù sao cũng chỉ là một tình nhân bé nhỏ không quang minh chính đại mà thôi.
Nhìn Lý Tây Tây đứng yên bất động, sắc mặt Nhạc Cận Ninh ngày càng khó coi.
Tổng giám đốc Lý vì đại cục của cả công ty, chỉ có thể uy hiếp nói: “Nếu con còn muốn có tiền tiêu vặt thì mau đi xin lỗi thư ký Niệm.”
Lý Tây Tây sợ rằng cô sẽ chặt đứt nguồn thu nhập, chỉ có thể tiêu sái đi đến bên cạnh Niệm Ninh ủy khuất nói: “Thư ký Niệm, sự việc hôm nay là do tôi làm không thỏa đáng, thật xin lỗi, mong cô không để ý.”
Niệm Ninh khẽ cười một tiếng: “Không việc gì.”
Nhạc Cận Ninh vốn muốn tiếp tục truy cứu thế nhưng Niệm Ninh lại huých tay anh.
Tuy bị hắt một ly sữa nhưng cô cũng không bị làm sao, cho nên sự việc này là việc nhỏ, nếu vì cô mà ảnh hưởng đến sự hợp tác của hai công ty thì đó là lỗi lớn của cô.


Bình luận

Truyện đang đọc