NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI

Chương 486

Nhạc Cận Ninh vừa nghe vừa nhìn hai người nọ, anh cảm thấy cũng đúng, đột nhiên anh hiểu được cô muốn nói cái gì.

Anh nói: “Ý của em là…em muốn trải qua những tháng ngày như vậy sao?” “Xem ra anh cũng không ngốc lắm, có điều cả đời này cũng không thể xảy ra chuyện đó được nữa.” Cô hơi tiếc hận trong lòng.

Nhạc Cận Ninh nhìn khuôn mặt của cô thì trong lòng anh cũng suy tính một vài chuyện.

“Số mười ba, Niệm Ánh Nguyệt.” Đang lúc hai người họ trò chuyện cùng nhau thì bỗng nhiên nghe y tá gọi.

“Đi thôi, đến lượt chúng ta rồi.”

Nhạc Cận Ninh kiểm tra lại dãy số trong phiếu rồi dẫn Niệm Ninh đi vào trong phòng khám.

Bác sĩ rất nhanh đã kiểm tra xong thân thể của cô, còn anh thì ngồi chờ ở phía ngoài.

“Anh ngồi chờ ở đây đi, em muốn đi vệ sinh một lát.” Niệm Ninh mới rời khỏi phòng thì lập tức nói với anh.

“Anh ở đây chờ, em cẩn thận một chút” Nhạc Cận Ninh dặn dò một câu.

Niệm Ninh gật gật đầu rồi lập đi đến nhà vệ sinh.

Lúc này Nhạc Cận Ninh đang ngồi chờ cô, đột nhiên điện thoại trong túi anh vang lên.

Anh nhìn thấy tên của người gọi tới thì nhíu mày: “A lô, Trương Thanh Trà, có chuyện gì vậy?”

“Không có chuyện gì thì không thể gọi điện thoại cho anh sao? Em biết anh đang bận cho nên mới tranh thủ giờ nghỉ ngơi mà gọi cho anh nè. Thật ra cũng không có gì, chỉ muốn hỏi chiều nay anh có thời gian hay không, có muốn đến viện điều dưỡng hay không?”

Trương Thanh Trà vốn dĩ nghĩ rằng anh sẽ trả lời “Được”, dù sao Trần Thành Niệm đã nói Nhạc Cận Ninh và Niệm Ninh đang chiến tranh lạnh mà.

Như vậy Nhạc Cận Ninh sẽ không muốn gặp người phụ nữ đó, nói vậy thì cô có thể ở cạnh anh nhiều hơn trước rồi.

Nhưng mà cô ta không ngờ Nhạc Cận Ninh lại nói: “Trương Thanh Trà, bây giờ anh có chút việc chưa kịp xử lý, chờ anh giải quyết xong thì anh sẽ đến viện điều dưỡng thăm em.” : “Anh không tới sao?” Trương Thanh.

Trà kinh ngạc, hai ngày nay anh cũng không ghé thăm cô, bây giờ cô đã chủ động gọi điện mà anh vẫn từ chối được sao?

“Ừ, lần trước vẫn chưa kịp mua loại hoa em thích, có dịp anh sẽ mang nó đến thăm em.” Nhạc Cận Ninh áy náy trả lời, có lẽ bởi vìanh không thể đến viện điều dưỡng thăm cô được.

Trương Thanh Trà là ân nhân cứu mạng của anh, anh sẽ không làm phụ lòng cô ta, nhưng anh vẫn không kìm lòng được mà nghĩ cho Niệm Ninh.

“Vậy..”

“Trước hết cứ như vậy đi, anh cúp máy đây.” Nhạc Cận Ninh thấy Niệm Ninh đã ra khỏi nhà vệ sinh, cho nên anh cũng lập tức cúp máy.

Rõ ràng Niệm Ninh cũng đã biết chuyện của Trương Thanh Trà, nhưng mà không biết vì cái gì anh lại không muốn lúc mình ở cạnh cô lại nhắc đến Trương Thanh Trà.

Nhạc Cận Ninh đột nhiên nhớ đến khi xưa anh cùng cô ra nước ngoài chụp ảnh cưới.

“Kết quả kiểm tra vân chưa có sao?”

Niệm Ninh hỏi.

Nhạc Cận Ninh lắc lắc đầu: “Chắc là sắp rồi, chúng ta đợi thêm một lát nữa đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc