NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI

Chương 302

Niệm Tâm Như oán giận định đáp trả lại, nhưng khi cô nhìn thấy người đi phía sau Niệm Ninh, trong lòng lập tức vui vẻ. Sau đó, khuôn mặt vốn giận dữ bỗng trở nên đáng thương lạ thường. Niệm Ninh còn không rõ cô ta làm sao lại chuyển biến nhanh như thế, sau đó cô lại nghe cô ta nói: “Chị à, ngay cả khi chị đã công khai thừa nhận chị thích Trần Mẫn, nhưng hai chúng tôi đã kết hôn rồi, chị cũng đã có chồng rồi.” Dáng vẻ của Niệm Tâm Như như đang chịu oan ức, thế nhưng cô thừa nhận thích Trần Mãn khi nào vậy? Tai cô ta có vấn đề rồi hay sao?

Chẳng bao lâu sau, Niệm Ninh: đã hiểu vì sao Niệm Tâm Như lại đột ngột nói những lời như vậy, bởi vì…

“Các người đang nói chuyện gì thế?”Phía sau đột nhiên truyền đến giọng nói của Nhạc Cận Ninh.

Niệm Ninh quay đầu nhìn lại, mới phát hiện Nhạc Cận Ninh vốn là đi mua nước trái cây cho cô đã quay lại.

Thấy Nhạc Cận Ninh, trong lòng cô †a rất vui vẻ, cô ta bỗng nảy ra một mưu kế, thế nhưng sắc mặt lại có chút bối rối: “Anh rể, em…..

Niệm Tâm Như ngập ngừng lấy tay chỉnh lại quần áo, đôi mắt luôn không ngừng liếc Niệm Ninh, giống như có chuyện gì đó mà Niệm Ninh không dám nói.

Niệm Ninh cười lạnh một tiếng, nói với Nhạc Cận Ninh: “Cận Ninh, có người đang biểu diễn một trò cười, em muốn cho anh đánh giá, anh cảm thấy cô ta diễn trò cười này như thế nào?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe

Người biểu diễn mà cô đang nói tới này, đương nhiên chính là Niệm Tâm Như. Vẻ mặt Nhạc Cận Ninh bình tĩnh không gợn sóng ,, anh từng bước từng bước đi tới bên người Niệm Ninh, đưa nước trái cây đưa cho cô, nói: “Đây là nước trái cây mới ép, nhưng anh không thêm đá vào, anh sợ em không chịu được lạnh.”

Niệm Ninh cũng không để tin tức kia làm ảnh hưởng, tự mình uống nước trái cây. Sau đó Nhạc Cận Ninh quay người nhìn Niệm Tâm Như nói: “Niệm Tâm Như, lần trước tôi dạy dỗ cô, cô vẫn còn cảm thấy chưa đủ đúng không?”

Lần trước nếu không phải Niệm Ninh mở lời, Niệm Tâm Như cũng đã sớm bị anh dạy dỗ, bây giờ xem ra cô ta đã quên đi nỗi đau của vết sẹo đó, Hoặc có thể nói, cô ta vẫn chưa được giáo huấn đủ. Niệm Tâm Như bị Nhạc Cận Ninh nhìn chằm chằm, trong lòng có chút hoảng hốt, cô ta nói: ‘Em…

anh rể, anh đang nói về điều gì vậy? Em đã làm gì không đúng sao?” Thấy Niệm Tâm Như giả ngu ở đây, Nhạc Cận Ninh cũng không vội, anh liếc sang chỗ Trân Mẫn, thản nhiên nói: “Cô muốn khiến cho tôi nghĩ rằng vợ tôi thích Trần Mẫn?”

Niệm Tâm Như giật thót mình, cô ta cảm thấy có dự cảm xấu. Nhạc Cận Ninh hiển nhiên nói rằng: ” Vốn dĩ vợ của tôi chưa từng nói câu này, là cô thấy tôi đang tới, ngay lập tức cố ý trưng ra bộ dạng đáng thương để cho tôi xem, tôi cũng không biết, trước đó cô có trưng cái bộ mặt này ra với chông người khác hay không nữa?”

Niệm Tâm Như thật không nghĩ rằng bản thân mình sẽ bị Nhạc Cận Ninh vạch trần, trong chốc lát không biết nói gì hơn.

Nhạc Cận Ninh hỏi: “Niệm Tâm Như, cô có cảm thấy chị của cô thích tôi không?” Bỗng nhiên, Niệm Tâm Như bị Nhạc Cận Ninh hỏi như vậy, trong lúc nhất thời cô không biết nên phản ứng như thế nào, theo bản năng cô lắc đầu.

Nhưng sau đó, cô lại có cảm giác là lạ ở chỗ nào, lại vội vàng gật đầu. Tất nhiên Niệm Ninh biết Nhạc Cận Ninh sẽ không bao giờ tin lời của người phụ nữ hay nói xăng nói bậy này, cho nên cô cũng yên tâm đứng sang một bên uống nước trái cây. Thế nhưng, điều khiến cho cô không nghĩ tới là, cô vẫn biết Niệm Tâm Như này không phải là người thông minh, bây giờ xem ra, cô ta không chỉ không thông minh mà còn có chút đần độn.

Lại có thể dùng thủ đoạn thấp kém như vậy, để chia rẽ mối quan hệ của cô và Nhạc Cận Ninh.

Bình luận

Truyện đang đọc