NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI

Chương 321

Sau đó hai người nhìn nhau cười.

Chỗ này nơi nào cũng rất đẹp nên.

Niệm Ninh không biết nên đi chỗ nào trước thì hơn.

Nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng cô vẫn muốn đi nơi của nhiếp ảnh gia xem xem.

Đương nhiên Nhạc Cận Ninh đồng ý, sau đó Niệm Ninh đi theo Mộ Cảnh Thêm đến nơi đầu tiên đã được tìm hiểu kỹ.

“Trạm đầu tiên ngày mai chúng ta đi là ở chỗ này lấy cảnh chụp sao?” Niệm Ninh xuống xe ngắm nghía xung quanh, nơi này như một kính lọc ảnh tự nhiên vậy, ảnh vừa chụp được sẽ giống như một poster lớn vậy, căn bản không cần photoshop.

Mà những người xung quanh cũng chỉ có lác đác vài người nước ngoài, lúc không có việc gì sẽ tới đây yên tĩnh ngồi một lát, nghĩ đó cũng là chuyện thú vị trong cuộc sống.

“Đúng vậy, có vui không?” Nhạc Cận Ninh hỏi.

“Đương nhiên là vui.” Niệm Ninh không rời mắt mà hưởng thụ cảnh đẹp †rước mắt.

Nhạc Cận Ninh muốn nói gì đó, đúng vào lúc này…

Chuông điện thoại của anh vang lên, anh liếc màn hinh hiển thị là công ty gọi tới nên sợ có chuyện gì gấp thế là nói với Niệm Ninh: “Niệm Ninh giờ em đợi anh một lát, anh đi nghe điện thoại, rất nhanh sẽ qua lại thôi.”

Niệm Ninh gật đầu thì Nhạc Cận Ninh mới yên tâm rời đi.

Niệm Ninh tìm một hòn đá rồi ngồi xuống, sau đó tiếp tục hưởng thụ ngắm phong cảnh bốn chốn, lúc này ánh nắng vừa đẹp, gió thổi nhẹ nhàng, tất cả mọi thứ đều hoàn hảo.

“Xin chào…”

Niệm Ninh đang ngơ ngẩn thì bỗng nghe thấy tiếng của một người con trai, cô quay đầu nhìn thì phát hiện là một người nước ngoài mắt xanh tóc vàng trông khá đẹp trai.

“Xin chào.” Cô lịch sự cười đáp lại.

“Tôi có thể ngồi ở đây không?”

Người con trai mắt xanh tóc vàng chỉ vào hòn đá nhỏ hơn một chút bên cạnh, dùng tiếng Trung chưa sỏi nói chuyện với Niệm Ninh. h Tự nhiên có một người con trai xuất hiện khiến Niệm Ninh cảm thấy có hơi tò mò nên nhìn nhiều hơn một chút, sau đó mới nói: “Được chứ.”

Nói xong cô thu tâm mắt của mình về tiếp tục ngắm cảnh.

Người con trai thấy dường như Niệm Ninh không có ý nói chuyện tiếp với mình nên bèn lên tiếng trước: “Tôi giới thiệu trước nhé, tôi là Charlie Adrien, cô gọi tôi là Charlie là được.”

Người con trai trước mặt nhìn trông có vẻ không có ý xấu gì nên Niệm Ninh nhẹ gật đầu nói: “Tôi tên là Niệm Ninh.”

“Cô đến đây du lịch à?” Charlie nhiệt tình hỏi.

“Vâng..” Niệm Ninh gật đầu.

“Thế thì cô thật có mắt nhìn, phong cảnh ở đây rất đẹp…” Charlie rất giỏi giao tiếp với người khác, thấy Niệm Ninh tới đây du lịch thì bắt đầu giới thiệu cảnh đẹp ở đây với cô.

Niệm Ninh vừa nghe đã bắt đầu thấy thú vị, cô đang cảm thấy rất hứng thú với nơi này.

Không lâu sau Niệm Ninh đã không cảnh giác nữa mà bắt đầu nói vài câu với Charlie, cuộc nói chuyện trở nên Vui vẻ.

Bình luận

Truyện đang đọc