NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI


Không được.

Bữa tiệc này nhiều người như vậy, lúc nào cũng có thể bị nhìn thấy, cô cũng không muốn làm chuyện gì xấu hổ trước mặt mọi người.

Nhưng mà, thấy dáng vẻ nhất định phải có được của Nhạc Cận Ninh, cô phải tìm cớ gì để từ chối đây?
Niệm Ninh suy nghĩ đến say mê, không để ý dưới chân cô là một bậc thang nhỏ, kết quả bước hụt một bước.

“AI” Gô bị dọa đến hoảng hốt, bỗng nhiên hô to một tiếng.

Cũng may Nhạc Cận Ninh ở bên cạnh cô, vững vàng mà đỡ cô, cô ngã vào ngực Nhạc Cận Ninh.

“Em không sao chứ?” Nhạc Cận Ninh ân cần hỏi, sau đó cẩn thận nhìn Niệm Ninh, thấy cô không bị thương, lúc này mới yên lòng.

Niệm Ninh vẫn còn sợ hãi võ ngực, nói: “Yên tâm đi, em không sao, chẳng qua lúc nãy không để ý dưới chân, nên tạm thời bước hụt mà thôi.



May mà Nhạc Cận Ninh ở cạnh cô, không thì chắc chắn cô té dập mặt rồi.

“Em lớn vậy rồi mà sao còn giống con nít?’ Nhạc Cận Ninh ôm chặt eo Niệm Ninh, tuy lời nói giống như trách móc, nhưng trong ánh mắt lại ẩn chứa yêu thương.

Cảnh này trùng hợp bị Lý Tây Tây nhìn thấy, cô ta cũng đã biết, Niệm Ninh vốn không phải thư ký của, mà là vợ của Nhạc Cận Ninh.

Lý Tây Tây nhìn về phía Niệm Ninh, ánh mắt mang theo vẻ ghen ghét.

Niệm Ninh đúng không?
Hừ, thứ mà Lý Tây Tây cô muốn có, chưa bao giờ không có được!
Cô không tin mình sẽ không đấu lại người phụ nữ Niệm Ninh này.

Nhất định cô phải làm cho Nhạc Cận Ninh quỳ dưới gấu váy của cô.

Nhạc Cận Ninh dẫn Niệm Ninh đi đến một bên, nhìn thấy Niệm Ninh bởi vì suýt chút nữa mà ngã sấp xuống nên sắc mặt tái nhọợt, bây giờ trong suy nghĩ của anh đều là đau lòng, cũng không nhớ đến phần thưởng của mình nữa.


Anh đang chuẩn bị dẫn Niệm Ninh về khách sạn nghỉ ngơi, đúng lúc này…
Đột nhiên điện thoại di động của anh vang lên, anh xem cuộc gọi trên màn hình, là thư ký gọi đến, thế là nói với Niệm Ninh: “Em ở đây một lát, uống chút nước trái cây, anh đi nghe điện thoại, rất nhanh sẽ quay lại.


“Không sao, anh mau đi đi, em sẽ ở đây nghỉ ngơi một lát.

” Bây giờ Niệm Ninh chỉ mong sao cách xa Nhạc Cận Ninh một chút, sợ lát nữa Nhạc Cận Ninh lại nhắc đến chuyện phần thưởng với cô.

Nhạc Cận Ninh khẽ gật đầu, hôn nhẹ lên trán cô rồi quay người rời đi.

Niệm Ninh không chú ý hướng đi của Nhạc Cận Ninh nữa, mà ánh mắt tập trung nhìn vê những chiếc bánh ngọt trước mắt này.

Trái một miếng, phải một miếng, có lẽ vì bánh ngọt quá khô nên cô hơi mắc nghẹn.

Cô vô ý cầm ly rượu trong tay, đang chuẩn bị muốn uống, thì bỗng nhiên có người giật mạnh ly rượu lại.

Niệm Ninh còn chưa biết là ai giật lấy, thì có một ly nước lọc đưa tới trước mặt cô.




Bình luận

Truyện đang đọc