NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI


Tần Tuyết Tùng xoay người, lúc nhìn thấy Niệm Ninh và Nhạc Cận Ninh, vẻ mặt anh kinh ngạc nói.

Sau đó, nhìn vê phía bên cạnh Niệm Ninh, lễ phép nhẹ gật đầu.

Niệm Ninh cũng lễ phép đáp lại một nụ cười.

“Sao cậu lại ở đây?” Nhạc Cận Ninhhỏi.

Tần Tuyết Tùng cười cười, nói ra: “Vừa mới làm xong việc, đang định đi một mình, bất giác đã đến nơi đây rồi, thật không ngờ lại ở chỗ này lại gặp được hai người, thật hiếm thấy, hay là cùng đi uống một chén? Mọi người thấy sao?”
Nghe thấy đề nghị Tần Tuyết Tùng, Nhạc Cận Ninhnghĩ tới mục đích của ngày hôm nay, chính là dẫn Niệm Ninh đi thả lòng, vì vậy cũng không từ chối: “Được, địa điểm anh lựa chọn đi.


Niệm Ninh thấy Nhạc Cận Ninhđã đồng ý, hiển nhiên là không cỏ ý kiến.


Rất nhanh, Tân Tuyết Tùng bèn dẫn bọn họ đi tới một phòng quán bar.

Nhưng mới vừa đi tới cửa lớn quán rượu, trong lòng Niệm Ninh đã sinh ra một loại tâm lý kháng cự.

Bởi vì cái chỗ trước mắt này, không phải quán bar nào khác, mà chính là của người lúc trước trong nhà họ Hạ ép buộc cô phải kết hôn, cô tìm đến người đàn ông đó trong quán bar.

Cũng bởi vì ở trong quán rượu này gặp phải người đàn ông kia, mới có đứa bé hiện tại đang trong bụng cô.

Nét mặt của Niệm Ninh, lập tức trở nên có chút khó coi.

Nhạc Cận Ninhvừa đi một bên vừa bên cạnh người bạn Tần Tuyết Tùng nói chuyện phiếm, không chú ý chút nào tới vẻ mặt của Niệm Ninh.

Thế nhưng là, Tân Tuyết Tùng ở bên cạnh, lại thích thú liếc nhìn Niệm Ninh.


Niệm Ninh không chú ý ánh mắt Tần Tuyết Tùng, trong lòng cô đang yên lặng than thở, sớm biết muốn tới cái chỗ này, cô chắc chắn sẽ là người rời đi trước tiên đấy.

Chỉ có điều bây giờ đã tới, nếu như cô nói muốn về, nhất định sẽ khiến cho Nhạc Cận Ninhnghi ngờ đấy, chỉ sẽ lộ ra bí mật của cô càng nhanh mà thôi, cho nên bây giờ cô chỉ còn nước là đã đâm lao thì phải theo lao, chỉ có thể một lần nữa bước vào cái quán bar mang đến tất cả bất hạnh cho cô này thôi.

Mấy người ở trong quán rượu tùy ý tìm mấy chỗ ngồi, lập tức ngồi xuống.

Sau khi Nhạc Cận Ninhngồi xuống, bỗng nhiên nhìn về phía Tần Tuyết Tùng bên cạnh, hỏi: “Tôi nhớ trước khi ra nước ngoài anh còn ở trong nước anh rất không thích đến những nơi như quán bar này, mỗi lần lúc bảo anh đến, anh đều là cố gắng từ chối và lựa chọn câu lạc bộ tư nhân, sao bây giờ còn chủ động đề cập, muốn tới quán bar này thế?”
Đối câu hỏi này của Nhạc Cận Ninh, Tân Tuyết Tùng không trả lời ngay.

Anh ta nhàn nhạt nhìn thoáng qua Niệm Ninh bên cạnh Nhạc Cận Ninh, sau đó cầm lấy một ly rượu cocktail trước mặt đang đặt trên bàn, tiếp đó uống một ngụm, mới cực kỳ hoài niệm nói: “Thật ra trước kia tôi thật sự không thích tới chỗ như thế, chỉ có điều, bởi vì vì một người phụ nữ mới thay đổi ấn tượng của tôi đối với quán bar, nhưng mà giới hạn trong quán bar này, những quán bar khác tôi vẫn như trước không có hứng thú.


Nhạc Cận Ninh không hiểu cho lắm, chẳng qua cũng bị anh ta nói đến khơi gợi hứng thú, hỏi tới: ‘Một người phụ nữ? Có thể khiến cho người không quan tâm chuyện tình yêu rung động, nghĩ đến thôi đã biết chắc chắn không phải người bình thường, lúc nào dẫn đến cho tôi xem một chút?”
Lực chú ý của Nhạc Cận Ninhvẫn luôn đặt ở đề tài Tần Tuyết Tùng vừa mới nói lên, không chút nào chú ý vẻ mặt Niệm Ninh trong ngực dần dần có chút rất không thích hợp.




Bình luận

Truyện đang đọc