NHẠC TIÊN SINH ĐANG KHÔNG VUI

Chương 358

“Gần nhất cũng phải nửa tiếng sau mới đến giờ chiếu, chúng ta đi mua một chút bắp rang trước đi.” Niệm Ninh nhìn lịch chiếu trên màn hình rồi nói với Nhạc Cận Ninh.

Nhạc Cận Ninh không có ý kiến gì, anh đi đến cái quầy bên cạnh chỗ bán vé mua hai túi bắp và hai cốc trà trái cây rồi mang đến theo cô đi xếp hàng.

Niệm Ninh cũng không nghĩ đến bộ phim chiếu xong rất nhanh.

Nhưng vì Nhạc Cận Ninh đã đưa cô đến đây, hơn nữa bộ dạng lại bừng bừng hứng trí nên cô cũng không nói gì, tùy tiện chọn lấy một bộ phim rồi vào xem. : Không biết là bởi vì bộ phim hài kịch vừa rồi hai là bởi vì loại cảm giác đã lâu không gặp này.

Tâm trạng buồn bực vài ngày gần đây của Niệm Ninh cuối cùng cũng giảm bớt, lúc cô đi ra khỏi rạp chiếu phim thì hít sâu một cái, cảm giác toàn thân đầu thoải mái.

“Cảm giác thế nào?” Nhạc Cận Ninh đứng bên người Niệm Ninh, nhìn thấy mặt cô tươi cười anh cũng không khỏi cười theo.

Niệm Ninh gật đầu: “Phim vừa rồi xem rất hay.”

“Anh hỏi tâm trạng của em thế nào?” Nhạc Cận Ninh hỏi.

Lúc ở trong biệt thự Niệm Ninh không vui tất cả anh đều nhìn thấy, nhưng mà bởi vì cô đang mang thai, có rất nhiều việc đối với phụ nữ có thai mà nói phải kiêng kị ba phần, không dám mạo hiểm cho nên chỉ có thể lựa chọn biện pháp an toàn nhất giúp cô giải sầu.

Nhìn xem, đi xem phim đúng là một lựa chọn không tôi.

Niệm Ninh tò mò hỏi; “Tâm trạng tốt hơn rất nhiều, nhưng tại sao anh lại muốn đưa em đến rạp chiếu phim?

Trong nhà không phải cũng có phòng chiếu phim sao?”

Ở căn phòng trên tầng hai của biệt thự kì thật là một phòng chiếu phim gia đình, phòng cũng rất lớn, cho nên anh thật kì lạ, tại sao Nhạc Cận Ninh lại phải đưa cô đến đây?

“Địa điểm không giống nhau thì cảm giác đương nhiên cũng khác nhau rồi.

_ Emcó muốn đi đến nơi này khác không?” Nhạc Cận Ninh hỏi.

“Chúng ta không quay về sao?” Niệm Ninh nhìn thời gian, đã đến 4 giờ chiều rồi, mặt trời cũng như muốn xuống núi đến nơi.

“Không cần vội vàng, chờ em đi chơi vui vẻ rồi chúng ta về cũng không muộn.”

Mặt Niệm Ninh vui mừng hỏi: “Thật chứ?”

Đúng là rất hiếm khi Nhạc Cận Ninh có thể nói ra những lời rộng rãi như vậy với cô nên cô rất trân trọng.

Niệm Ninh nghĩ trái nghĩ phải cuối cùng nảy ra một ý tưởng thú vị. .

Vì thế Niệm Ninh lập tức mang Nhạc Cận Ninh đi.

Sau khi đến nơi, Nhạc Cận Ninh có chút kinh ngạc: “Sân chơi sao?”

Cô vẫn nhớ lần trước cô đến sân chơi chính Nhạc Cận Ninh đưa cô đến vào hôm sinh nhật.

Cô muốn đến chốn cũ dạo chơi một chút, nhân tiện nhớ lại quãng thời gian vui vẻ vì hôm nay Nhạc Cận Ninh | muốn đưa cô đi chơi nên cô không khách khí mà bảo lái xe trực tiếp chạy đến đây.

Cô sợ Nhạc Cận Ninh không đồng ý vì thế giả bộ đáng thương nói: “Đúng vậy, đi đến sân chơi không được sao?

Bình luận

Truyện đang đọc