TRUYỀN NHÂN THIÊN Y


"Cái gì?!"
Cung Bình sửng sốt, còn tưởng rằng Lương Siêu đang canh cánh trong lòng vụ mình trước đó sơ ý nên vội vàng giải thích nói: “Con rể à, vừa rồi ở của đúng là do tôi bỏ bê cậu, nhưng tôi….”
"Cung gia chủ à, chuyện trước đó thật sự không có quan hệ gì với chuyện này."
Lương Siêu giơ tay ngắt lời ông ấy, suy nghĩ một chút mới nói: "Nghe nói cô Cung Vũ là một trong bốn nữ diễn viên trẻ của làng giải trí hiện nay, và cô ấy cũng là nữ thần quốc dân.”
“Một giai nhân nóng bỏng tay như vậy, một dân thường ảo vải như tôi thật sự không xứng.”
Dân thường áo vải?
Ông đây có điên mới tin cậu nhá!
Trong lòng Cung Bình thầm mắng một tiếng, đến mấy đại sư cấp tông sư thấy hắn cũng phải quỳ lạy hành lễ, một nhân vật cỡ này bảo vệ một gia tộc thịnh vượng trăm năm còn dễ dàng như trở bàn tay.

Người không xứng ở đây phải là con gái nhà mình mới đúng.

“Con rể à? Cậu không cần phải tìm cỡ nữa đâu.”
“Phần này hôn ước này là năm đó lão gia nhà chung tôi và sư tôn cùng nhau định ra, hiện tại lão gia tử của nhà chúng tôi đã qua đời, trước khi ông chết tâm nguyện duy nhất chính là để cậu cùng tiểu nha đầu kết hôn.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe.

Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.

Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
“Vừa rồi cậu cũng nói, nghĩa tử là nghĩa tận, người chết mới là to nhất, nên cậu không thể để cho ông nhà tôi chết không nhắm mắt được?”
Đù!

Đây là đang bắt đầu lấy cắp đạo đức của mình à?
Lương Siêu có chút choáng váng, suy nghĩ một chút, nói: "Cung gia chủ, hôn ước hẳn là đã được ông cụ giao cho ông rồi đúng chứ?”
“Như vầy đi, ông cứ đưa hôn thư cho tôi trước, những chuyện khác hãy từ từ thảo luận sau, được không?"
Nếu là lúc trước, Cung Bình chắc chắn sẽ ném hôn thư cho Lương Siêu và đuổi hắn đi mà không do dự.

Nhưng bây giờ, không có cửa đâu!
Không riêng gì ông ấy, tất cả người nhà họ Cung đều đồng thanh nói: "Không được!”
Đây là thần hộ mệnh tương lai của nhà họ Cung, trước khi kết hôn, nhất định tuyệt đối không được giao hôn thư để thả hắn ra!
“Haizz..."
Lương Siêu thầm thở dài, vốn tưởng đơn giản là có thể từ hôn, nhưng lần nào cũng khó khăn như vậy?
"Anh."
Lúc này, Lương Nghiên gọi một tiếng, âm thanh yếu ớt nói: "Chị Cung Vũ đó đẹp lắm, Nghiên Nghiên là fan hâm mộ nhiệt thành của chị ấy, trước đây em còn luôn muốn một bức ảnh có chữ ký của chị ấy.”
“Nghe chị Mộ nói chị ấy quay phim ở nước ngoài, anh cứ chờ chút đi mà, chờ chị Vũ về giúp em xin mấy tấm ảnh có chữ kí, nếu em được chụp một bức ảnh với chị ấy thì tốt quá!”
Khi mọi người trong Cung gia nghe thấy điều này, họ lập tức nắm chặt lấy lời nói đầy đột phá của Lương Nghiên, vây quanh cô bé như ong vỡ tổ.

"Cháu gái à, nếu như Cung Vũ và anh trai cháu kết hôn, thì cô ấy sẽ là chị dâu của cháu đó, đừng nói đến ảnh có chữ ký, bảo cô ấy đi chơi với cháu mỗi ngày còn được ấy chứ!".

“Đúng đúng, chụp ảnh chung vũng không thành vấn đề, đến lúc đó, để chị dâu Cung Vũ mỗi ngày dỗ cháu ngủ, kể chuyện trước khi đi ngủ cho cháu, có được hay không?"
"..."
Nhìn thấy đôi mắt to của Lương Nghiên bắt đầu tỏa sáng, Lương Siêu biết cô bé này tám phần muốn làm phản rồi, liền ngay lập giơ tay ngăn cản: "Cung giả chủ, giới trẻ bây giờ đang ủng hộ tự do yêu đương, phản đối ép duyên, Cung Vũ ưu tú như vậy danh tiếng của cô ấy trong ngoài khắp nơi đều biết, nói không chừng đã có người mình thích rồi."

"Không thể!"
Cung bình rất khẳng định khoát khoát tay, nói: "Trong làng giải trí, tuy nói có rất nhiều thiếu gia nhà giàu theo đuổi tiểu Vũ, nhưng tiểu Vũ luôn giữ mình trong sạch."
"Điểm này cậu có thể dễ dàng kiểm tra trên Internet.

Tiểu Vũ đã duy trì không có scandal nào kể từ khi ra mắt, và con bé chắc chắn không có cuộc sống riêng tư xa đọa như những nữ diễn viên khác."
“Ờ..”
“Tôi chưa từng gặp qua cô Cung Vũ, không có bất kỳ nền tảng tình cảm nào, nó thực sự không phù hợp ..."
"Ôi dào, nền tảng tình cảm thì dễ rồi!”
Cung bình lập tức nói: "Đợi tiểu Vũ trở lại, hai người sẽ gặp nhau và thân thiết, sau một thời gian nữa sẽ có cơ sở tình cảm thôi!”
Mấy trưởng bối khác của Cung gia cũng phụ họa theo: "Cung gia chúng tôi căn bản không câu nệ về phương diện nam nữ, lên xe xong mua vé cũng được!”
"Nhất định là có thể, nếu như Tiểu Vũ mang cốt nhục của cậu, như vậy hai người sẽ có nền tảng tình cảm rất tốt sao?!
"Lương Siêu: "..."
Mặt còn chưa được nhìn đã muốn cô Cung Vũ kia mang thai con của mình rồi ư?
Có cần phóng đãng vậy không?
Trong một khoảnh khắc, Lương Siêu cảm thấy rằng gia đình này quá đáng sợ, ngay lập tức muốn bỏ của chạy lấy người.

"Cung gia chủ, lần này tôi tới thành phố Xuyên Nam là có chuyện khác cần xử lí, vì vậy tôi xin rời đi trước.”
“Về chuyện hôn ước của tôi và cô Cung Vũ, hãy để cho hai chúng tôi tự xử lí đi, ông không cần để ý đâu.”
Sở dĩ nói như vậy là bởi vì Lương Siêu trước đó đã tìm kiếm một ít tin tức về Cung Vũ, biết nữ nhân này học thức tốt, tính tình ôn nhu, cũng không giống như bầy hổ lang sói nhà họ Cung này, hơn nữa đại minh tinh nói chung thường thích gả vào gia đình giàu có hơn, còn mình khố rách áo ôm chắc không phải gu của cô ấy, cho nên nói chuyện ly hôn với cô ấy chắc sẽ dễ dàng hơn nhiều.


"Được, cứ như thế đi."
Cung Bình cũng không cưỡng cầu nữa, lập tức lại hỏi: "Con rể, cậu mới tới thành phố Xuyên Nam, chắc là không có chỗ ở nhỉ? Tại sao không bằng trực tiếp vào ở Cung gia chúng tôi? Ông cụ lúc sống vẫn luôn giữ cho cậu một gian phòng đó."
"Không cần đâu.”
Lương Siêu xua tay, ôm Lương Nghiên và vội vã rời đi.

Bây giờ mà vào nhà này, chắc cuộc sống sau này không còn yên ổn nổi nữa.

Rời khỏi khách sạn.

Trước tiên Lương Siêu sẽ đi tìm một khách sạn xa hoa thuê phòng, tối đến liền đưa Lương Nghiên đi mua sắm, nghĩ đến việc mua một số quần áo mới.

Sau khi mua sắm một lúc, hắn bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn, luôn cảm thấy có người theo dõi mình.

Thấy Lương Siêu thỉnh thoảng quay lại nhìn, Lương Nghiên ngẩng đầu lên trừng mắt với hắn.

“Anh sao vậy?”
"Không có gì, quần áo của anh đều mua đủ cả rồi, nhanh đi chọn quần áo em thích đi.”
"Ừm, Vâng!”
Một giờ sau, Lương Siêu mang theo túi lớn túi nhỏ trở về với chiến tích bội thu.

Khi hăn đi đến con ngõ cách trung tâm thương mại không xa, hắn lập tức kéo Lương Nghiên vào.


Không được một phút đồng hồ, một thanh niên lấm la lấm lét, mang mũ lưỡi trai theo sau với một chiếc máy ảnh.

“Hử?"
“Kỳ lạ thật, rõ ràng vừa đi vào, thế nào lại không thấy rồi?”
"Người anh em, đang tìm tôi sao?"
Nghe thấy giọng nói sau lưng, chàng trai trẻ chợt rùng mình, lập tức bỏ chạy mà không quay đầu lại.

Nhưng còn chưa đi được hai bước, liền cảm giác có người từ phía sau gắt gao nắm lấy cổ của mình.

"Hiểu lầm, hiểu lầm!"
“Ta có chuyện gì thì từ từ nói, đừng động thủ, hiểu lầm cả thôi!”
“Từ lúc ở khách sạn đi ra anh vẫn luôn theo dõi chúng tôi, hiện tại lại bảo đi theo tôi là hiểu lầm sao?”
theo ta nói là hiểu lầm?"
Lương Siêu hừ lạnh nói: "Nói cho tôi biết, ai phái anh tới?"
"Đi theo tôi có mục đích gì?"
"Tôi, tôi..."
Thấy đối phương ấp úng một trận nói quanh co cũng nói không nên lí do gì, Lương Siêu bèn giật lại máy ảnh, sau khi mở ra xem một vài bức ảnh hắn bị chụp trộm xong, liền thấy một người phụ nữ mặc trang phục hầu gái và đi tất lưới trong một chiếc xe hơi thương vụ cao cấp, và một người đàn ông trung niên đầu hói, bụng phệ đang ngoại tình tằng tịu...!
Cái quái gì vậy?
Cái tên lén la lén lút này có phải là biến thái không thế?
Lương Siêu trợn to mắt kinh ngạc, bên này Lương Nghiên kiễng chân đột nhiên kêu lên, "Oa!”
"Anh ơi, đây là Đường Khả Hân, là một trong tứ đại hoa đán đó, cô ấy sao lại mặc thành như vậy chứ?”
"Hả? Người đàn ông trên người cô ấy là ai? Họ đang làm gì vậy? Họ đang quay phim à?".


Bình luận

Truyện đang đọc