TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 687

Không đến một giây, ông ta đã không thể tiếp tục đi nữa mà phải quỳ xuống đất!

Mặc dù Thẩm Động và những người khác trước đó đã hoàn toàn cạn lời với cái tên trâu bò quái vật Lương Siêu này rồi, nhưng cái cảnh tượng vua ma cà rồng quỳ xuống này vẫn có tác động thị giác mạnh mẽ đối với họ.

“Thẩm Động à, tôi nghe nói mấy ngày trước anh từng đánh một trận lớn cùng với cái tên họ Lương kia đúng không? Có thể nói cho tôi biết lúc đó anh bị ngáo hay gì vậy?”

“Tôi…”

Thẩm Động bắt đầu miệng đắng lưỡi khô, sau đó gương mặt đầy sự tự giễu mà nói: “Chắc lúc đó tôi bị phê cầ*n đấy…”

Lương Siêu tiếp tục kích hoạt Phệ Tâm Ấn ở trong cơ thể vua ma cà rồng, mà vua ma cà rồng trong lúc bị tiếp tục tra tấn một lần nữa, còn chỉ vào Miller và giận dữ mắng mỏ.

“Mày, mày là một kẻ phản bội!”

“Mày dám thông đồng với đám Huyền Vũ Giả ở Viêm Hạ, đầu độc đồng tộc của mình và thậm chí là bổn vương!”

“Xí!”

Miller khinh thường khịt mũi nói: “Đồ không biết nhìn hàng, chiêu thức này của chủ thượng tôi được gọi là Phệ Tâm Ấn, chính là pháp môn chính thức của đạo gia!”

“Còn xịn hơn gấp vạn lần so với thứ gọi là cổ độc kia!”

“Cần ngươi nói nhiều vậy sao?”

Lương Siêu có chút không hài lòng liếc mắt nhìn Miller một cái, Miller sợ tới mức nhanh chóng cúi đầu xin lỗi, sau đó Lương Siêu lại uể oải vươn eo, nói: “Được rồi, ông có thể làm một con ma hiểu vì sao mình chết rồi, tiếp theo đây, xin mời…”

“Chết đi.”

Nói xong, hắn lập tức búng tay.

Ngay sau đó tên vua ma cà rồng ngay lập tức ngừng vùng vẫy, ngã xuống đất với vẻ mặt dữ tợn, và không còn cử động nữa …

Một đời quỷ vương mang thực lực sánh ngang với Huyền Vũ Giả cấp Nguyên Anh.

Đã đi tong.

Vua ma cà rồng vừa chết, tất cả những ma cà rồng khác không còn can đảm ở lại nữa, bỏ chạy tán loạn. Thế nhưng Lương Siêu lại không cho bọn họ cơ hội sống sót, hắn giải phóng tất cả phệ tâm ấn bên trong cơ thể của đám ma cà rồng và cả đám cứ thế bị tiêu diệt…

Tuy thấy vậy nhưng Mễ Lặc không hề đồng cảm chút nào mà trong mắt lại lộ ra vẻ hưng phấn!

Trong lòng gã chỉ nghĩ rằng nếu như có thể hút cạn máu của đám ma cà rồng này thì thực lực của gã sẽ tăng lên đến mức nào?

Vừa nghĩ xong, gã bắt đầu hành động rồi đi tới chỗ xác ma cà rồng gần nhất, nhe nanh và chuẩn bị cắn.

“Tôi còn chưa nói gì mà anh đã định hành động rồi?”

“Kiểu ăn uống khó coi như vậy sẽ khiến người khác cảm thấy khó chịu.”

Lời nói lạnh lùng của Lương Siêu khiến cho Mễ Lặc lấy lại tinh thần. Trong lòng gã thầm mắng bản thân thật hồ đồ, sau đó gã ngoan ngoãn quỳ xuống và không dám ra tay nữa.

Sau khi dùng vài lời hù dọa Mễ Lặc, hắn nhìn về phía đoàn người của tổng bộ Vũ Minh.

Bình luận

Truyện đang đọc