TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 688

Đối mặt với ánh mắt của Lương Siêu, Thẩm Động không khỏi buông huyết rìu trong tay xuống, gãi đầu cười nói.

“Phệ tâm ấn kia có phải là một trong những thuật pháp của Đạo gia không?”

“Nó thật lợi hại.”

Lương Siêu chỉ cười mà không nói gì, hắn chuyển ánh mắt về phía Mặc Vân.

“Hừ, đồ lưu manh thối không biết xấu hổ, món nợ giữa hai chúng ta phải giải quyết sao đây?”

“Chắc hẳn ông không quên buổi tối hôm đó ông bắt nạt tôi như thế nào đúng không?”

Mặc Vân cau mày, lạnh lùng nhìn Lương Siêu rồi nói: “Hẳn là cậu đã gieo Phệ tâm ấn cào trong cơ thể đám ma cà rồng từ trước đúng không?”

“Thủ đoạn này có tác dụng với đám ma cà rồng nhưng với ta thì không đâu.”

Sau khi nói xong, ông ta định vận khí để giáo huấn thằng nhãi này một chút nhưng rất nhanh ông ta phát hiện ra bản thân không cầm nổi kiếm…

“Chậc chậc…”

“Cái này không có tác dụng với ông nhưng khói độc của ma cà rồng thì lại khác đấy. Cái này gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Với trạng thái hiện tại của ông, tôi cũng chẳng muốn nói thêm làm gì!”

“Ông có tin không?”

Mặc Vân không cam tâm, ông ta đang định cố vận khí một lần nữa thì đột nhiên có một tinh anh của Long đường ngất xỉu trên mặt đất.

“Cao Manh!”

Thẩm Động và những người khác vội chạy qua đó. Sau khi cảm nhận được hơi thở yếu ớt của người phụ nữ thì vội nói: “Sư phụ, Cao Manh không chịu được nữa rồi!”

“Mặc trưởng lão, đan dược giải độc của chúng ta căn bản không có tác dụng với huyết độc của ma cà rồng! Chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Nghe vậy, Mặc Vân cau mày.

Dưới tình thế nguy cấp, ông ta nhìn về phía Lương Siêu và khẽ quát: “Cậu còn ngây người ở đó làm gì? Huyết độc không có ảnh hưởng gì với cậu, nhất định cậu có phương pháp chữa trị!”

“Mạng người quan trọng, cậu mau giải độc đi!”

Lương Siêu nhìn lướt qua người phụ nữ kia, lắc đầu với vẻ không vui: “Anh đang ra lệnh cho tôi ư?”

“Anh bớt nói nhảm đi! Mau cứu Cao Manh…”

“Quỳ xuống…”

Lương Siêu đột nhiên nói một câu khiến Mặc Vân sửng sốt.

“Cậu nói cái gì?”

“Tôi bảo ông quỳ xuống.”

Tình huống này trông rất giống đêm hôm đó.

Đêm hôm đó, Mặc Vân đã ép Lương Siêu phải quỳ gối trước mặt ông ta, thậm chí còn ra tay khiến cho hắn bị thương không nhẹ.

Mặc Vân lập tức hiểu được Lương Siêu đang muốn trả thù ông ta.

“A…”

Sau khi cười xong, Mặc Vân dùng hai tay nắm chặt lấy chuôi kiếm và cố gượng đứng thẳng dậy và nói: “Thằng nhãi, đừng lãng phí thời gian nữa.”

Bình luận

Truyện đang đọc