TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 827

Phương Lệ bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nói: “Vậy thì em chỉ cần đối phó với chị của mình là được rồi, còn tên Lương Siêu kia tôi sẽ tận lực giúp cậu khiến hắn ta. . . ”

“Không cần!”

Diệp Tiêu thấp giọng nói:

“Đã không làm thì thôi, còn nếu làm thì tôi sẽ giết chết tên họ Lương đó cùng một lượt luôn!”

Phương Lệ lắc đầu cười thầm, thấy mình đã đạt được mục đích, hắn ta cũng không ở lại nữa, sau khi tùy tiện an ủi Diệp Tiêu thì đã lái xe đi thẳng đến khách sạn lớn Kim Đình, nơi Vạn Khôi trú ngụ.

15 phút sau.

Thư ký riêng của Diệp Khuynh Thành, Tôn Ngọc Cương từ bệnh viện đi ra, trên tay cầm một tờ xét nghiệm, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, đang xoa nhẹ bụng của mình.

Cô ấy ở độ tuổi ba mươi rồi và lúc hồi trẻ mù mờ không biết gì từng phá thai một lần, bây giờ không dễ dàng gì mới lại mang thai được.

Lúc cô ấy đang định gọi điện thoại cho Diệp Tiêu, vừa mới lấy điện thoại ra thì đã có cuộc gọi đến của Diệp Tiêu.

“Alo, Tiểu Tiêu, chị có tin vui muốn…”

().

“Chị Ngọc, nghe tôi nói đây!”

Diệp Tiêu ngắt lời cô, thanh âm khàn khàn, trầm giọng nói:

“Có một việc, chị nhất định phải giúp tôi.”

Sau đó cậu ta lẩm bẩm nói thầm, sau khi Tôn Ngọc nghe xong, sắc mặt liền kịch liệt thay đổi, lập tức che miệng lại, kinh ngạc hét lên:

“Tiểu Tiêu, em, em điên rồi!”

“Giám đốc Diệp chính là chị gái ruột của em đấy! Em…”

“Chị Ngọc.”

Diệp Tiêu lại ngắt lời cô ấy, nói:

“Chị gái tôi hơn 20 năm qua chưa từng yêu ai, và bây giờ mới động tình cái chị ấy lại thành mê muội phát điên rồi.”

“Tôi đã có bằng chứng rõ ràng, chị ấy và tên họ Lương kia hiện đang âm mưu làm thế nào để đuổi tôi ra khỏi nhà một cách sạch sẽ, làm thế nào để có thể chiếm hoàn toàn toàn bộ nhà họ Diệp và Tập đoàn Nhuận Tinh.”

“Làm sao có thể chứ?”

“Chị sẽ đi tìm Giám đốc Diệp ngay bây giờ!”

“Hừ, chị nghĩ rằng tìm chị ta có tác dụng không? Cô ta có lẽ đã chuẩn bị sẵn sàng trăm ngàn tình cảnh để đánh lừa tất cả mọi người bao gồm cả tôi rồi.”

“Nói một cách dễ hiểu, nếu chị không giúp tôi, tôi sẽ là người cuối cùng phải chết.”

“Chị cứ xem rồi tính đi.”

Diệp Tiêu cúp điện thoại, để lại Tôn Ngọc một mình trong gió với những suy nghĩ ngổn ngang…

Tại căn phòng của Vạn Khôi ở khách sạn Kim Đình.

Phương Lệ vừa tới đã nhìn thấy có mấy người phụ nữ xinh đẹp nhiệt tình phục vụ Vạn Khôi nhưng dù như vậy, Vạn Khôi vẫn chẳng hề có một chút phản ứng nào.

Bình luận

Truyện đang đọc