TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 219

Tuy nhiên, ngay khi thần kinh của mọi người được thả lỏng, một sự thay đổi đột ngột xảy ra.

Chỉ thấy bên người Lương Siêu đột nhiên thoát ra một con bọ cánh cứng màu đen vô cùng kinh tởm to cỡ bằng bàn tay của một người trưởng thành bỗng nhiên cắn vào vai hắn.

Đù!

Sơ suất rồi!

Khuôn mặt của Lương Siêu tối sầm lại, hắn nổi cơn thịnh nộ. Nhìn thấy con bọ đen sắp bỏ chạy sau khi cắn xong một miếng, Lương Siêu lập tức ném đạo quang ấn trong tay về phía nó!

Vù!

Quang ấn di chuyển với tốc độ cực nhanh, bắn vào con bọ đen như một ngôi sao băng, đột nhiên biến thành một ngọn lửa dữ dội, bao quanh nó 360 độ không có góc chết!

Và khi con bọ đen bị đốt cháy, Lỗ Trì đang đắc ý cũng bắt đầu tê tâm liệt phế mà kêu rên ai oán.

“A!”

“Lửa của mày là lửa gì mà có thể thiêu đốt được Bản Mệnh Cổ Vương (1) của tao!?”

(1) Trùng độc cổ

“Mau dập lửa đi!”

Lương Siêu quát lạnh một tiếng xong rồi lập tức bấm tay bắn ta một ngọn lửa huyền khí, điều này khiến ngọn lửa đang trên không trung kia cháy càng lớn càng dữ dội hơn!

Chỉ trong vài giây, ngọn lửa biến mất trong không khí, và con bọ đen cũng bị đốt thành tro.

Bản Mệnh Cổ Vương bị tiêu diệt, Lỗ Trì đương nhiên cũng sẽ bị ảnh hưởng mà tổn hại nguyên khí trầm trọng.

“Phụt!”

Một ngụm máu đen phun ra, sau khi oán hận trừng mắt nhìn Lương Siêu, toàn thân gần như bị một tầng sương mù độc trùng màu đen bao phủ, lập tức quay người bỏ chạy!

“Tên nhãi kia, mày đã trúng độc trùng của tao, chậm nhất là ba ngày sau ắt sẽ bị biến thành một vũng máu mà chết thảm thôi!”

“Lão già này lấy việc bị trọng thương làm cái giá mà có thể liều chết với một vị thiếu niên tông sư như vậy thì cũng đáng rồi!”

“Ha ha ha…”

“Muốn chạy sao?”

Lương Siêu mặt lạnh lùng tựu muốn đuổi theo, trước đó ông già từng nói qua, nếu nhìn thấy loại người là tai họa nhân gian này, gặp được giết luôn, không được lưu tình.

Đây cũng là sứ mệnh của truyền nhân thiên y.

Nhưng vừa định đuổi theo hắn liền nghe thấy phía sau truyền đến một trận tiếng kêu thảm thiết.

“Tử Yên!”

“Cô sao vậy? Đừng ngủ, mau tỉnh lại đi!”

“Cô không thể xảy ra chuyện gì được, nếu không chúng ta không biết phải giải thích cho phó phân bộ thế nào đây, với tính tình của phó phân bộ chắc chắn sẽ xé chúng ta ra mất!?”

“…”

“Tránh ra cho tôi!”

Bình luận

Truyện đang đọc